Căn nhà tổ truyền

sushine

Member
Joined
Apr 15, 2013
Messages
74
Points
18
Phần 1

Ngày xưa, ở làng kia, trong gia đình nọ có hai anh em, người anh thì tên Tí và người em thì tên Tèo. Sau khi người cha chết thì có để lại "căn nhà tổ truyền" cho họ, trước khi chết thì người cha trăn trối với hai người con là: "Cha để lại căn nhà tổ truyền này cho hai đứa, dù có như thế nào đi nữa thì cũng phải giữ gìn nó, bởi nó đã được truyền qua biết bao đời của dòng họ ta rồi. Theo di huấn của tổ tiên để lại thì nó chỉ để ở hoặc kinh doanh chứ tuyệt đối không thể nào bán đi "căn nhà tổ truyền" được. Nếu ai dám bán nó thì sẽ là tội nhân của cả dòng họ. Giờ đây trước khi cha chết thì hai đứa đến trước bàn thờ ông bà tổ tiên để lập lời thề và hứa hẹn đi, đó là quy tắc bao đời khi truyền lại căn nhà này", hai anh em đã đi đến bàn thờ tổ tiên và lập thệ y theo lời của người cha.

Sau khi người cha chết , thì dù sống chung nhà nhưng hai anh em vẩn sống hòa thuận với nhau , giữa họ chẳng có sự phân chia đâu là của anh đâu là của tôi.

Rồi bỗng một ngày có vài ông chủ lớn tìm đến "căn nhà tổ truyền" của họ với mục đích tạo căn nhà này thành một mặt bằng kinh doanh lý tưởng. Người anh thì muốn theo ông chủ Hùng, còn người em thì lại thích theo ông chủ Minh. Kể từ lúc đó sự bất đồng trong tư tưởng của hai anh em dần dần hình thành.

Thời gian sau đó, hai anh em bắt đầu thường xuyên cải vả với nhau, rồi cuối cùng họ quyết định chia căn nhà đó ra làm hai. Nữa bên nhà của người anh thì kinh doanh sản phẩm mì gói hiệu "phi lý", còn nữa bên nhà cua người em thì kinh doanh sản phẩm mì gói hiệu "có lý".

Ngày qua ngày, sự cạnh tranh của hai anh em diển ra càng quyết liệt, và cuối cùng thì đã có một quyết định được đưa ra là: "Đánh nhau nào, xem ai chiến thắng thì được cả căn nhà". Thế là hai anh em lao vào ẩu đả với nhau, đánh nhau đến "sứt đầu mẽ trán". Người dân hiếu kỳ nên ào ào kéo đến xem, thấy thế có người phán một câu rằng: " Ồhh! tưởng gì chứ, thì ra là nồi da xáo thịt".

Kết quả là người em thua nên bỏ nhà ra đi, anh ta chạy về công ty của ông Chủ Minh để làm nhân viên. Và người em cũng trở nên giàu có hơn vì sản phẩm mì gói hiệu "có lý" tiêu thụ rất chạy, người em ngày càng ăn nên làm ra.

Còn người anh thì cười hả hê sau khi chiếm được căn nhà. Nhưng sau đó do sản phẩm mì gói hiệu "phi lý" bán không được chạy lắm nên ông chủ Hùng đã rút hết vốn để đầu tư vào một sản phẩm khác. Cưối cùng người anh chỉ còn biết tự lục cánh sinh.

Do đã biết công thức làm ra sản phẩm mì gói hiệu "phi lý" , nên người anh vẩn kinh doanh sản phẩm này dù nó bán quá ế ẩm, thế nên thu nhập chẳng được bao nhiêu, nghèo khó thì vẩn cứ nghèo khó.

Sát vách nhà người anh thì có người hàng xóm tên là A Tam, và tên A Tam cũng đang kinh doanh sản phẩm mì gói hiệu "phi lý" bởi hắn cũng biết cách làm ra sản phẩm này. A Tam là một tên âm hiểm và thâm độc, dù bề ngoài hắn vẩn nói cười và giả vờ tốt với người anh nhưng bên trong thì hắn âm thầm sắp đặt một âm mưu để gạ gẩm người anh vào bẩy, nhằm chiếm trọn "căn nhà tổ truyền" này.

Với tên A Tam thì hắn đang thực hiện tuyệt chiêu "tằm ăn lá dâu", hắn nghĩ cái gì cũng nên từ từ, và gặm ở bên trong mới là "thượng sách", thực hiện được điều đó cũng nhằm che dấu và để tránh "lời ra tiếng vào" của mọi người hàng xóm xung quanh. Hắn còn có sự giải thích cho cái mưu đồ của mình: " Chiếm được thể xác nhưng chưa chắc đã chiếm được linh hồn. Nhưng khi đã chiếm được linh hồn thì sẽ chiếm được cả thể xác đấy thôi!".

Mọi âm mưu của tên A Tam vẩn đang tiếp diển.

Và liệu người anh có vì ham lợi ích mà rơi vào bẩy của tên A Tam hay không?
Liệu căn "nhà tổ truyền" có giữ được hay không?
Hay người anh sẽ mang nó đi bán để thỏa mản sự ăn chơi đua đòi cho bản thân?
Còn người em thì đang ở đâu? Liệu người em có quay trở về để cứu lấy "căn nhà tổ truyền" của dòng họ hay không?
Mọi diển biến tiếp theo sẽ như thế nào????

Lời bình: Hành động của tên A Tam này thâm độc đến như thế nào? Để nói lên được điều này thì tôi xin đưa ra một ẩn dụ: "Một hôm nhà bạn chẳng còn gì để ăn, ngay trong lúc đó thì người hàng xóm mang qua cho bạn một miếng bánh trong lúc bạn đói. Và khi nhận được chiếc bánh đó thì hẳn là bạn phải mang ơn họ rồi, đúng không? Có khi bạn còn cảm động nữa đấy. Nhưng nếu bạn biết trong chiếc bánh đó có gì thì bạn cười chẳng thể nổi đâu. Bởi vì sao bạn biết không? Bởi vì trong chiếc bánh đó có độc! Họ biết bạn đói thì bạn sẽ nhận lấy để ăn, nhưng khi ăn rồi thì bạn sẽ chết. Trước khi chết mà bạn còn nói cám ơn họ nữa đấy! Còn gì thâm độc hơn thế không??

Hẹn gặp lại ở phần sau! ^_^
 
Top Bottom