Góc nhảm...

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Ta noái, cái câu "có tật giật mình" nhiều khi ngẫm không sai vào đâu được. Nhiều khi đang thay đồ, chưa mặc gì, nán chat vài câu trên diễn đàn, tự nhiên giật mình ngó từa lưa trên cái máy tính: "Có quên bật thao tác nào với webcam hông ta? Có khi nào... bên kia diễn đàn... thấy gì hok ta?"...

:haha:
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Bỗng giật mình khi có người nuy chat ....... nhìn lại thì ra .... ohhhhh :lol:
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Tự nhiên nhớ lại lúc nhỏ, đâu lớp 6 hay lớp 8 gì đó, hỏi mẹ: "trong bụng mẹ có bao nhiêu em bé", mẹ nói: "nhiều lắm", mình nói: "Vậy mẹ sinh ra hết đi, chứ chỉ mấy chị em con được sinh, mấy em khác không được sinh ra tội nghiệp lắm". =)) đúng là bó tay, không biết lúc nhỏ có ai ba lơn như mình ko :))
 

*yEsTeRdAy*

Well-known member
Joined
Dec 2, 2011
Messages
1,019
Points
113
"Chiều hôm qua đi làm về, trời chuyển mưa rần rần, gió thổi bay tứ tung. Mình dừng đèn đỏ ở ngã tư, thấy con bé mang váy đang dừng kế bên lật đật tắt máy, mở cốp, lấy áo khoác, móc trong túi áo khoác cái khẩu trang ra mang. Thấy làm lạ, thắc mắc nó đeo khẩu trang giờ này chi trời (tưởng nó lấy áo mưa), hên quá, nhỏ bạn nó dừng kế bên hỏi: "sao ko lấy áo mưa mà lấy khẩu trang". Nghe ẻm trả lời mà mắc cười :"Quên đem áo mưa, lát ghé mua, đeo khẩu trang vô để lỡ gió thổi tốc váy đỡ quê". Hic hic, giờ mới biết thêm công dụng của cái khẩu trang."

st
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Ờ… cái sự… Tắm…

Cho đến năm 10 tuổi (khi ngoại còn sống), ngày nào cũng được ngoại tắm cho bằng thau. Với mình, tắm là relax và là một sự thưởng thức… với lại, mình rất thích nước. Cho tới giờ, buồn buồn không biết làm gì thì tắm gội cũng thấy dzui…

Trời mưa thì thôi. Trời không mưa là cứ chiều mát, ngoại xách thau ra một góc sân (sân nhà mình rất rộng), đổ đầy nước vô, thích nhất là nhảy ùm vào… mát gì đâu… Rồi thì ngồi, thì nằm nghiêng bên này, nghiêng bên kia, giơ chân giơ tay cho ngoại kỳ cọ, ta nói thoải mái hết sức. Chỉ căng thẳng nhất là bàn chân, mình rất sợ nhột, mà tính thì hiếu động, quậy cả ngày… Nên tới bàn chân là ngoại luôn thủ một cái bàn chải nhỏ, chà chà… sạc sạc… như sạc cái sàn lãng mỗi ngày ý… các ngón chân mình cứ quắp vào… cười lăn cười lộn…

Trời không lạnh, tắm thì sướng phải biết. Những khi trời lạnh, nước cũng lạnh… cũng thấy… sợ tắm. Khi đó ngoại sẽ không đổ nước sẵn vô thau. Ngoại cho mình đứng lên một cái ghế nhỏ, rửa mặt trước, rồi từ từ làm ướt 2 tay… đến 2 chân… xong ngồi vô thau… đổ vài ca nước trước cho cái mông… quen với sự lạnh… rồi mới từ từ làm ướt người… cuối cùng thì cũng tới lúc cả cái thau đầy nước như bình thường, lại nằm tới nằm lui… không muốn bước ra…

Hôm nay trời lạnh, mở vòi… đưa cái mặt vô trước… rồi tới cái tay…

Dở bàn chân lên… chân giờ không lấm lem bùn đất nữa… lỡ mà lấm… cũng hổng có ai để chà…
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
23h... lục đục đi nấu cơm ăn... dù ko hề đói nếu ko muốn nói là no... chiều giờ ăn bao nhiêu là thứ thậm chí còn bỏ mứa mấy món ở quán ko ăn hết...

Nấu xong múc 1 tô, ít cơm... vừa cơm vừa đồ ăn... ngồi ngã người ra ghế xoay xoay... vừa nhìn màn hình laptop vừa ăn... hổng hiểu sao vừa ăn vừa buồn thấy ghê... vừa thấy tội nghiệp mình vừa thấy làm như mình khùng khùng...
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Em hết tự cho mình là cô tiên, là thánh nữ, là nữ vương... giờ lại còn tới đức mẹ... nhìn chung ai cũng công nhận em đúng là người... cõi trên, hổng sai vào đâu được. Cơ... mà... mọi ng chỉ thắc mắc sao em xuống lâu quá... mà chửa thấy về =)) :haha:
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Friends list của em gần 4.400 người... mà cái status của em (được cho là "tâm huyết" chứ hok phải status thông thường mỗi ngày) chỉ có 11 nick like (trong đó 2 nick mang tên em)... thì em cũng nên suy nghĩ 1 tí phải hem ^^
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Friends list của em gần 4.400 người... mà cái status của em (được cho là "tâm huyết" chứ hok phải status thông thường mỗi ngày) chỉ có 11 nick like (trong đó 2 nick mang tên em)... thì em cũng nên suy nghĩ 1 tí phải hem ^^
kô cần biết quá trình, chỉ cần biết kết quả là em quá sung sướng các quý vị ơi :haha:
 

linh miu

Well-known member
Joined
Feb 2, 2013
Messages
212
Points
63
Khi nào rảnh miu vào Sì Gòn, chị với SR và miu đi dạo nhà thờ đức Bà nhóa
Em thik cái ý nghĩ của chị ghê ... em đang bị mẹ ko cho đi Cần Thơ kìa, nên cũng có thể là chủ nhật ngày 23 đi cùng mọi người lun á . Buồn miên man. T_T
 

MinhThy

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Nov 17, 2011
Messages
3,907
Points
113
Em thik cái ý nghĩ của chị ghê ... em đang bị mẹ ko cho đi Cần Thơ kìa, nên cũng có thể là chủ nhật ngày 23 đi cùng mọi người lun á . Buồn miên man. T_T

Hi, zị thui lần tới đi zị, đừng bùn ^^ Còn nhiều dịp zìa CT mờ
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Mình tưởng đã nên người sau thời gian chỳm lặn trên giòng sông........ai dè.....bệnh kòn nặng hơn nữa.
Có lẽ chỷ kó cách qua Phi Châu tỳm pác sỹ chữa mới lành thôi.

Đọc bài viết mà liên tưởng đến một câu chuyện hài, câu chuyện như sau;

"Có cô nàng nọ, một hôm được lên big city để đi chơi. Vỳ là miền 6 cities nên cô trang điểm thật lổng lẫy và diện kái kủn thật ngắn cho đúng theo mốt sì fố.
Lên đến sì fố, cô ta tung tăng khắp những nơi đẹp để chụp những tấm hỳnh lưu niệm. Dưới cơn gió nhẹ và cái kủn thật ngắn cùng mái tóc tung bay phất phới, cô nàng chợt nhận ra mình xynh đẹp như tiên. Cứ thế cô tung tăng đi dạo phố.
Qua công viên nọ, khi đi ngang qua một đám thanh niên. Cô bỗng làm duyên khẽ nhún nhẹ cho thân hỳnh bay theo làn gió, đám thanh niên dương ánh mắt nhỳn chừng vào cô ấy khiến cô cảm thấy như mình thật đẹp ra.
Bỗng một tiếng nói phát ra từ đám thanh niên nọ;
_ Trời ơi......cô pé này có cặp chân "Thảo Bình" đẹp quá tụi bay ơi.
Cô nàng thật sung sướng....cứ thế mà tung bay theo làn gió trong nắng chiều.....và liếc mắt nhỳn coi có ai đang ngắm nhỳn nữa không và bỗng nghe thêm nói nói vọng lại.
_ Ơ tụi bay ơi....cô pé kia có đôi chân "Thảo Bình" đẹp quá.

*****
Cô nàng về nhà và khoe với bạn.
_ Mày biết không.....tao đi sì fố bọn thanh niên nhỳn tao quá chờy và khen tao có đôi chân "Thảo Bình" thật đẹp.
Người bạn trả lời;
_ Nhất mi rồi....'Thảo' là 'Cỏ'....'Bình' là 'Bằng' mi có đôi chân Cỏ Bằng đấy....hiếm người có lắm.
Nghe giải nghĩa....cô nàng càng thêm thích thú...vì mình đã đẹp rồi...Trời cho thêm đôi chân Cỏ Bằng nữa...thỳ chỷ có Tiên mới sánh nổi mình.
Cô mĩm cười sung sướng và tự mãn với nét đẹp của mình và chỷ có những người hiểu biết như dân sì fố mới nhận ra được.....Cô bỉu môi và ném ánh mắt khinh dễ vào đám thanh niên địa phương và thầm nghĩ;
"Bọn nhà quê này vẫn luôn mãi là nhà quê." "
 

anh yêu

R.L.G
Joined
Nov 17, 2011
Messages
2,126
Points
113
khen thêm vài câu nữa cho cô ấy sướng nè:

- Em có hàm răng TU NGUYỆT đẹp quá à
- Cặp mắt thì MƠ HUYỀN long lanh ghê
- Còn nụ cười thì tươi như Sen Nở vậy đó, đẹp ghê :D

Cô ấy mà nghe khen thêm mấy câu này chắc điên lên vì sướng
:haha:
 

MinhThy

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Nov 17, 2011
Messages
3,907
Points
113
Ngày hôm nay, cũng như mọi ngày, khi đi trên con đường từ chỗ gởi xe vào công ty, bỗng nhiên tôi có cảm giác nhiều ánh mắt của mọi người đang nhìn chằm chặp vào mình lúc tôi vừa lướt qua họ, sau đó lại nghe loáng thoáng, "em ơi ..!" rồi "chị ơi ...!" rồi lại "rớt tiền kìa ..!". Nhưng tôi già rồi, đâu dễ bị chọc ghẹo bởi mấy chuyện đó nên tôi ngoáy mông đi tiếp, khi đi qua nơi có nhiều người nước ngoài (vì công ty tôi gần khu có một số công ty nước ngoài), rất nhiều người nước ngoài cũng í ới gọi tôi ... nhưng tôi cũng mặc kệ. Tự dưng tôi thấy mình thật vĩ đại ... Điều đó nhắc tôi nhớ rằng, dù gì mình là một trong 2 admin của diễn đàn VMT đấy. Lúc gần đến công ty, có một chú đang ngồi kéo thuốc lào nhìn tôi mãi rồi tự nhận mình có hẹn với tôi ... chủ của một cửa hàng bán đồ lót khá bự ở chợ Kim Biên, hiếm khi đi giao hàng giùm vợ ... rồi chú ấy xin số điện thoại tôi, bảo khi nào mua hàng thì chỉ cần gọi chú, không cần phải qua trang trung gian rất tốn phí ... Chú ấy bảo: "Chắc con chưa từng mua đồ qua mạng phải không, giống chú chưa từng đi giao hàng lần nào ... Nếu đi nhiều lần chắc chú không phải đi lạc thế này ...". Bất giác lúc đó, tôi nhớ lời nhỏ em gái từng nói: "Chế mà mua đồ lúc nào cũng cần phải báo em biết, vội vàng làm chi ..." Có phải chăng, vì tôi ít mua đồ nên lần nào mua cũng hay bị lừa, cho nên tiền bạc cứ lận đận ...

Phải mất đến 5', sau khi giải thích rõ cho chú ấy đã nhầm người tôi mới về được đến công ty để làm công việc của mình và cố gắng trở thành một người sếp gương mẫu, không phải vì cái chức "Giám đốc điều hành" mà công ty giao cho, chỉ vì tôi muốn thử thách và muốn dùng thời gian còn lại để kịp ăn sáng. Cái vẻ bình thường bên ngoài, rồi cũng sẽ tàn tạ theo thời gian, nếu như một cái bụng rỗng, thì cũng chẳng làm được việc gì cho mấy tiếng sau, và mấy tiếng sau nữa ...

Lại nhớ, hôm bữa nọ khi tôi vừa bước được vài bước từ bãi giữ xe ra, hôm đó tôi đi với một nhân viên để đi gặp một quý khách hàng vừa từ bên Sin bay qua, họ vừa gặp tôi đã phán, "xưa nay tao thấy người chảnh ở rất nhiều nơi, riêng ở đây, đếm không hết, mày là trường hợp ngàn người mới có ... cực chảnh!". Chính vì điều đó, càng làm cho tôi giật mình, tôi trở nên tự kỷ, và tìm gặp riêng vị khách hàng để hỏi, sau một vài câu trò chuyện, vị khách nói, "tao kiu mày quá trời, vì mày rớt tiền mà mày không thèm quay đầu lại, tao lượm giùm nè", sau vụ đó, tôi mới biết rằng tâm tính tôi đã thay đổi lúc nào không hay ... Nếu trước đây cứ hễ ai kiu rớt tiền, tôi sẽ không nhịn được, nhưng giờ, dù có ai kiu gì, nói ngọt lạt gì, tôi vẫn im lặng, chỉ đáp trả bằng cách quay đít đi tiếp, chẳng cần phải quay đầu lại, liếc nhìn dù dưới bất kỳ hình thức nào. Nhờ cái kiểu đó, tôi đã học được một bài học đắt giá vào hôm nay, là rớt mất 200k mà không hay biết >.<

Tôi của ngày hôm nay khác xa ngày hôm qua nhiều, nhiều lắm ... Giờ tôi hết còn chảnh nữa, tôi bây giờ, chỉ cần ai kiu rớt tiền, tôi sẽ quay phắt lại và mong muốn là sẽ nhìn thấy tờ tiền polyme lấp lánh, lấp lánh hy vọng ....

P/S: Định làm bài thơ về vụ tiền polyme hy vọng mà tịt rồi. Mượn hình ảnh minh họa nha ...


mattiena.jpg
 
Top Bottom