Một mình trong gian phòng Vắng Đóng cửa Buông rèm Tắt hết ánh đèn Tiếng quạt máy êm êm Phả làn hơi rười rượi Tựa tấm lưng trần lên bức vách Nghe tiếng mưa ngoài hiên Từng bước mưa nghiêng nghiêng... Lơi lả Tiếng lá lào xào Tiếng chim gọi bạn Vội vàng Gấp gáp Tiếng đất oằn nhói lên từng chập Nghe môi mình ẫm ướt Khát Nghe làn da mơn man ...Mơn man... .... Mưa thét gào Vần vũ Xé toạc gã gió gàn Không gian chìm trong tĩnh lặng Sự tĩnh lặng giữa vòng vây Xuýt xoa Mời gọi Tấm lưng trần áp vào mưa Hôi hổi .... Nghe thời gian Ngưng trôi ...Ngưng trôi... ....
Lâu rồi thôi không làm thơ Có lẽ ngày xưa... đã cũ Lâu rồi đêm không còn ngủ Trượt trong những lắng lo... dài...
Lang tang... Sực nhớ đã lâu không làm thơ nhỉ? Mấy mùa qua, Hạ gõ cửa bên trời Bò Cạp nước nhuộm vàng rươm khắp ngã Nắng đổ dài hong nẻo nhớ khô tơi... Mưa bất chợt dịu một ngày bất chợt Ta ngủ quên nơi ngày cũ oi nồng Xoay khấp khiễng ngẩn ngơ về thực tại Chén trà chiều lay đáy nước... long đong...
Tháng Tư... Em... Có lẽ tháng Tư trời mưa Mẹ sinh ra ta... mít ướt Mùa về cứ không ngủ được Thức chờ những bước mưa xa. Thưở nhỏ ngồi nhà nhìn ra Sân đầy những tăm bong bóng Ta cười, ba hay gắt gỏng "Kiểu này ra phố lấm lem" ..............
Tháng Tư đà quá nửa Đoá hồng phai trên tay Tình khi nào quá nửa? Ta còn bao tháng ngày? Half of April just flied The rose faded through sky How much love is still left In the broken heart of mine?
Chủ nhật mưa như trút Ta một mình co ro Thạch sùng cong đuôi ngủ Chẳng còn ai chuyện trò Chú Gián nay đâu vắng? Ờ, ngày father's day Nhà chú trông im ắng Chắc về ông vui vầy Cô Nhện nơi góc cửa Giường cô tui giữ nguyên Cuối tuần không thấy bóng Mai mình chia tay liền... Đám Kiến già đỏng đảnh Bò chậm rịch chậm rì Lâu đã không thèm nói Cũng bỏ mình ra đi Dòng họ bà Mối nữa Trú nhờ trong nhà tui Đã lo ăn lo ở Giờ cũng đâu mất rùi? Chủ nhật ngồi xoay ghế Nghe mưa gào ngoài hiên Trần ai là cõi tạm Tìm vui trong muộn phiền... 16/06/2013
19/07/2013 Trời chờ sáng Giấc ngủ chập chờn mộng mị Có tiếng gót hài rất mảnh Gãy gọn Giòn Gõ ngắt quãng trên mái tôn Lúc thưa lúc nhặt... Hơi sương sớm thốc vào gian phòng vắng Chiếc chăn lẻ bạn trở mình Đôi tay gầy khẽ siết chặt hơn chiếc gối ôm vừa chớm lạnh Tai dỏng... Các giác quan dần sột soạt... Tiếng gõ vắng dần... Có tiếng thở hắt ra... Dây thần kinh vừa nhổm dậy thả người rạp xuống Từ trường trên vải lanh vuốt nhẹ sóng lưng êm ả Rèm mi giãn về vị trí ban đầu... Sớm nay trời không mưa...
Đọc thơ 1 người em ở miền Bắc, tự nhiên... hứng ngang... Lắm lúc tiếc Sài Gòn không có mùa Đông Không cái lạnh giao thời, se se gió Bấc Không chỗ giấu niềm riêng sau manh áo chật Không biết co ro sớm – tối sương hàn Mưa – nắng Sài gòn sớm hợp, sớm tan Như những buồn – vui từng giờ vội vã Lăn lóc mệt nhoài ngày ngày tất tả Đêm lệ có tràn cũng ướt trong mơ... Tất bật quen dần, rủ cả hồn thơ Nhìn chiếc lá phai... ngoảnh đầu đã mất Trang sách đời trôi ùa theo gió lật Ai biết tim mình cũng rất nồng say Men rượu Sài gòn uống chẳng đủ cay Thiếu chút khoảng không… dõi về đâu đấy… Để vọng ngày xưa… cố nhân tìm lại Dăm nhớ vụng về… bẽn lẽn vu vơ… Đông sớm chạnh lòng phương Bắc đề thơ Bỗng ngẫm… ta – người… buồn? – vui? Lấp lửng… Giá một bình minh trời Nam trở lạnh Ta nán lại giường… nếm tí bâng khuâng… 19/10/2013
Ta ngồi trăn trở cùng đêm Nghe men rượu lạnh đắng mềm đầu môi Cô đơn một bóng bên đời Gác khuya lạc lõng chẳng người tri âm... 2010
Chợt... Bỗng dưng nhớ ngày nào hàng xóm tóc "sừng trâu" Dở ẹt như tui, trò nhảy sông, "chạy rượt" Đời ngược xuôi, bạn "ham vui" bước trước Nay con cái đề huề, còn tui dzẫn... mình ên Bỗng giật mình, ngoảnh lại thấy... buồn tênh Vội vã soi gương, sợi bạc nào chưa nhỉ? Hạnh phúc, thành công, biết đâu là định lý?!... Tui mãi tìm... tứ phía... lay hoay... Bạn - mái tranh và lũ trẻ lất lay Chồng làm thuê về bữa no bữa đói Manh áo sờn vai miệng thì roi rói Dẫu than tui rằng... tiền học đang xoay... Tui - hổng lụa là cũng bảnh như ai Cũng lắm cái đuôi, chả thèm ngó tới Du lịch, shopping, nhà hàng... phơi phới Đêm đối diện mình vỗ giấc khô khan... Muôn ngả cuộc đời, muôn vẻ thênh thang Ai cũng buồn, vui, niềm riêng khác cảnh Hai kẻ sinh ra xóm nghèo sẵn mệnh Khác lối... "phí" đời... đều trả như nhau... Khác những bộn bề, khác những gian lao Ngồi lại rượu quê mỗi người một chén Tuổi có qua đi, tiếng cười vẫn vẹn Con bạn, lúc cần - góp một bàn tay... Tui ngã, bạn lay - Đứng dậy thôi mày!... 27/11/2013
Có những nỗi niềm không thể gọi thành tên Em giấu sau những nụ cười son trẻ Có những chờ mong… lắng đáy ly rất khẽ Cạn bao lần… cũng không dễ vơi đi Đêm trở trăn… non phơi phới xuân thì Lưng lửng giấc nồng nàn hương thiếu nữ Tấm gương soi tiếc ngông nghênh, chậc lưỡi Hơi nóng tràn lụa run rẩy trên da… Xa xỉ tình nơi phố thị phồn hoa Mùa ân ái khát khô từ mấy độ Nụ uyên ương khép cánh vờ thôi trổ Tim héo gầy môi mắt chán đong đưa… Đời xoay vần, sống tạm với… ngày xưa Muôn phố cũ dần xoá đi lối cũ Chân mon men cuộc khất trình lam lũ Nhặt xoa mềm từng vệt cắt hư vô… 16/04/2014
Em thích được cùng anh thả xe trên triền dốc Gió mơn man, đời buông thả sau lưng Em thích ngồi tựa vai, rượu phả trên làn tóc Nụ cười anh ngọt lịm giữa lưng chừng Mưa thoáng xõa trước hiên nhà nắng hửng Ngỡ phương anh mùa dượm bước ngang đây Giấu bẽn lẽn nụ cười đang sắp sửa Ngày bơ vơ ngày lại chớm sang ngày... 16/04/2014
Ru em ... chốc nữa đi anh... Đêm không lạnh... ... lá sau mành chẳng lay. Bình yên ... chỉ mấy canh này. Khi tỉnh giấc ... lại ngày chang chói rồi... Cho em tựa ... chốc này thôi. Mai ra ngõ ... lưng chúng mình... ... rẽ ngang... Cất vào nhau ... những vội vàng... Thiên thu ngược nhặt ... lỡ làng... ... thiên thu... 13/11/2014
Mùa riêng... Có người ví tình yêu như mùa Xuân Cơn mưa bụi khẽ khàng chạm nụ hoa mới nở Như cơn mưa tình nhân buổi đầu tiên… một thưở Đêm rụt rè ve vuốt mảnh trăng son… Có người thích tình yêu cuồng nhiệt, say hơn Như nắng đổ nghiêng trời khát khao ngày Hạ Hơi thở cách nhau tưởng chừng xa đến lạ Cuống quít níu về hôi hổi tiếng hôn rơi… Tình yêu ví như những ngày Thu rong chơi Gác bỏ trần ai về lối vàng hoa Cúc Gió cũng vô ưu, chiếc cầu vồng màu lục Đếm sao trời yên ả giữa vai nhau… Tình yêu cũng là khoảng trời Đông xôn xao Chiếc áo khoác hờ vịn vách tim lớ đễnh Men rượu cay, cảm xúc và định mệnh Bỗng muốn một lần… ngược những nấc thang xưa Ta đi qua bốn mùa, rong rủi nắng mưa Tìm một mùa riêng, bộn bề - khắc khoải… Ôm con sóng trùng dương nghìn năm ngủ lại Đợi người cùng thức dậy giấc hồng hoang… 16/09/2013
Xuân sớm... (Tranh quê) Em ngang qua mùa Xuân Cây rỡ ràng áo mới Sắc màu đua trẩy hội Gió reo cười lao xao Chị Nắng mai đỏng đảnh Soi nàng Sương thẹn thùng Đêm hãy còn ngái ngủ Váy Mây bồng hung hung Cô Họa mi vẫy cánh Chú Chích chòe líu lo Chàng Ong bầu nhí nhảnh Lượn nhà anh Tò vò Cỏ vươn vai hít thở Đàn Gà con lăng xăng Thím Vịt xiêm ì ạch Mắt Trống choai bần thần Chị Mái mơ cục tát Nhảy ổ vào bụi Khoai Anh Chuối xiêm hí hửng Mướp cười nghiêng trang đài Em đưa tay xõa tóc Nhài ngoài hiên loan hương Nụ Nhãn lồng bung cánh Xuân đùa quanh phố phường... 25 tháng chạp 2014
Vu vơ nửa đêm... Ai đó bảo rằng đá cuội chẳng biết đau Sao ta nghe đá đêm lưng chừng nằm khóc Đâu hẳn có trái tim mới buồn, vui, trách móc Vạn vật trên đời đều yêu, ghét, tổn thương... || Khép mi giữa trời đêm đọng những giọt sương Ta run rẩy nhịp đùa vui của lá Hân hoan tan dịu niềm riêng khuất khoả Đâu phải lệ nào cũng bởi bi ai... || Có lúc một mình không rượu vẫn say Lúc tri kỷ nghìn ly không chếch choáng Mọi thứ thật ra vốn đều không giới hạn Bận làm gì lý lẽ, hồ nghi... || Ta một mình ta đều bước thiên di Lúc lại bỗng tựa vòng tay bệ đỡ Cứng cỏi, yếu mềm, độc tài hay hoảng sợ Như tấm áo choàng lúc hợp sẽ thay đi || Yêu là khi ngu dại cuồng si Lúc tỉnh táo ngoan cường lý trí Cuộc sống muôn màu chẳng cần hoàn mỹ Nếm cho tròn để biết món chi ngon... Đêm vu vơ hao mòn... .... 1:19am - 28/11/2015 - Tự nhiên nhảm sảng...
Ngẫn... Anh giờ đâu?!... ... trăng không tròn... Anh ngày nay ... duyên không còn... Lối xưa mòn... ... thay cỏ hoa. Người lại qua lạ... ... xa... Mùa bao lần xiêm áo Anh bao lần... ... chuân chuyên?!... Tao ngộ từ ly biệt... Thôi! Anh về đi... ... nỗi nhớ cũng về đi... Ừ, có lẽ... ... treo buồn trên mắt ngủ... Đêm tàn canh ... mộng cũng sẽ tàn nhanh... Ký ức... ... vãn... Nợ xưa là mị... Anh giờ đâu?!... ... nỗi nhớ biết về đâu... 28/12/2015
Chiều qua đường nghe một khúc ghita... Chiều lạc giữa phố đông Góc quen toàn người lạ Mưa dập dìu muôn ngã Tình nhân môi run run... Tiếng đàn ngân dè dặt Người nói cười buông lơi Gió nỉ non khe khẽ Ai chờ ai bồi hồi... Lâu không nghe anh hát Những chuyện tình xa xăm Lâu không nghe anh rót Lời ghita thăng trầm... Nhớ từng chung rượu nhỏ Nhớ từng ngón tay thon Dáng đứng ngồi thong thả Ngày nao... nay không còn... Anh bình an nơi ấy Quen khoảng trời không em Dĩ vãng rồi kỷ niệm Những buồn vui đan xen... Đôi khi tìm ngơ ngẩn Vẳng tiếng cười người xưa Đời đa đoan quanh quẩn Cõi trần ai thiếu... thừa... 05/10/2016
Lang thang... Ta gởi buồn vào trời đất Những chiều chiếc bóng mênh mang Vạt mưa lỡ mùa vội vã Lấm lem gợn nắng chưa tàn Từng bước vô hồn tấp tễnh Dõi niềm vui thưở xa xưa Lật ngược từng năm tháng cũ Xoa đau thực tế cho vừa... Phố trãi bao thời vẫn thế Mặc tình muôn lớp xuân xanh Chuyện cũ lâu không còn kể Ta hong hồi ức không thành Từng vết cứa thành đá lạnh Ngày ngày tan buốt tâm can Tiếc lòng người không đủ ấm Quay lưng vừa đã muộn màng... 07/12/2016