Mèo...

Bác Ba Phi

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Sep 7, 2010
Messages
799
Points
28
Truyện kinh dị... viết cũng khùng khùng, biến thái. Tối rồi, gửi mọi người tác phẩm truyện ngắn của bạn BBP, ai muốn làm wen, cứ cmt lại, có hình ảnh tác giả lun nha ;)
308917_10150324166623877_556653876_8337374_1607058179_n.jpg

Author: Jade

Và giờ bắt đầu câu chuyện...

Mèo​

383450_10150752839698877_357805931_n.jpg


Meowwwwwwwww …….. Meowwwwwwwww……..

Lại là con mèo khốn kiếp đó.

Hắn ghét nhất là mèo, căm thù nhất trong cuộc đời này là mèo.

Cái thứ giống loài nịnh nọt và phản trắc. Khi thấy bạn có đồ ăn, nó sẽ chạy lại cạ cạ vào chân bạn ra chiều thân thiết lắm. Nhưng khi một người khác có đồ ăn kêu nó. Nó sẽ quay mông về phía bạn, ngẩng cao cái đuôi, lắc lắc cặp mông qua lại rồi bỏ đi về phía người vừa kêu nó.

Đồ mèo.

Chúng y như bọn đàn bà. Mà giống nhất là con đàn bà kề cận hắn, người đã-từng-gần-như-là-vợ hắn.

Khi mới quen nhau, ả bắt hắn phải gọi tên ả là Mimi, tên của một con mèo. Rồi sinh nhật ả, khi ấy ả đã dọn vào ở chung với hắn, ả bắt hắn tặng ả một con mèo. Lại là mèo. Ả bảo rằng nó sẽ chơi với ả khi hắn suốt ngày đi làm.

Xảo trá, lừa gạt…

Hắn đã mua cho ả một con mèo, nhưng ả lại không chơi với nó. Ả chơi với thằng bác sĩ thú y mà ả hay dẫn con mèo tới khám bệnh.

Vài tháng sau đó, cái ả Mimi đó bỏ hắn và đi theo gã bác sĩ thú y kia. Trước khi đi, ả quăng lại cho hắn 2 thứ: con mèo hắn đã mua cho ả và 2 chữ, đồ nghèo.

Khốn nạn. Cái ả khốn nạn ấy rồi sẽ bị quả báo… quả báo… chắc chắn… chắc chắn như thế…

Meowwwwwwwwwww…. Meowwwwwwwwwwwww…

Con mèo lại kêu.

Đói àh? Kệ cha mày, tao còn không có để ăn, lấy đâu cho mày.
Hắn nằm phịch xuống nệm. Đầu óc quay cuồng với những sắc xanh đỏ của bảng điện tử, những đường biểu đồ lượn sóng…

Biến động thị trường, cả thế giới người ta lỗ, có phải mình mày đâu, nghĩ làm gì cho mệt.

Khi biết rằng dù có suy nghĩ thêm bao nhiêu đi nữa thì cũng không lấp đầy được cái bụng đói. Hắn lục lọi túi quần. 5 ngàn đồng, đủ cho một ổ bánh mì không.



Lửng thửng cầm ổ bánh mì về, bà hàng xóm thấy hắn, cười và bắt chuyện, vợ cậu đâu, mấy ngày nay không gặp cổ.

Hắn nhìn bà ta, làm biếng trả lời. Đồ đàn bà, nhiều chuyện.

Bà hàng xóm nhìn theo dáng hắn bỏ về phòng trọ, cái thằng điên, hèn chi con vợ chịu không nổi bỏ nhà theo trai, đáng đời.

Bà hàng xóm ngửi thấy mùi gì đó tanh tanh, hôi hôi, chắc lại là con mèo tha đồ ăn sống giấu ở xó nào rồi.

Hắn lại nằm trên giường suy nghĩ, nhưng không biết phải suy nghĩ về cái gì.

Bụp…

Bóng đèn cháy, căn phòng chìm trong bóng tối. Tối như khoảng thời gian này, khoảng thời gian kinh tởm nhất đời hắn.

Lò mò thắp một cây nến lên rồi lại nằm xuống nệm, tiền ăn còn không có, tiền đâu mà mua bóng đèn.

Meowwwwwwwwwwwww… Meowwwwwwwwwwwwww…

Hắn đưa mắt nhìn vào tấm gương trên tủ, một hình bóng mờ ảo hiện ra… Là ả, con đàn bà tên Mimi. Ả trong gương đứng trừng mắt nhìn hắn. Hắn cười khẩy, ảo giác, cái con đàn bà ấy đi rồi mà còn ám ảnh hắn sao. Ả không thể ở đây… ả đi rồi.

Meowwwwwwwwwwwww… Meowwwwwwwwwwwwww…

Hắn nhìn về phía con mèo. Nó đang ngậm một cái gì đó trong miệng. Khốn nạn, đây đâu phải thứ cho nó ăn.

Hắn bật dậy, nhào về phía con mèo. Cân nhắc giữa nguy hiểm và miếng mồi, con mèo đánh giá sự nguy hiểm cao hơn. Nó nhả thứ đang ngậm ra rồi nhảy vọt đi mất.

Hắn lượm cái thứ con mèo vừa thả lại, mở tủ lạnh vứt vào. Con súc sinh… tao phải kiếm mày cho bằng được, quá lắm rồi. Hắn đi tìm con mèo trong đêm.

Meowwwwwwwwwww…
Meowwwwwwwwwww…
Meowwwwwwwwwww…

Bà hàng xóm trở người khều chồng, ông, có nghe thấy tiếng gì không? Tiếng mèo chứ tiếng gì. Sao nghe khác mọi ngày. Thì tùy tâm trạng mà nó kêu. Nghe như tiếng người ta khóc, ghê quá. Ghê cái gì, ngủ đi, tiếng mèo là tiếng mèo, mấy cái tiếng này tui nghe hoài. Rành quá, đúng là đàn ông, rành mèo mỡ lắm…

Bà hàng xóm khịt khịt mũi, lại cái mùi tanh tanh đó, ngày mai phải kiếm trong mấy cái góc kẹt coi con mèo giấu đồ ăn ở đâu.

Meowwwwwwwwwww… Meowwwwwwwwwww…

Lại là mèo.

Hắn bật dậy. Nhất quyết phải đi kiếm con mèo rồi quăng nó ra quán tiểu hổ. Nhưng rồi hắn bối rối.

Làm sao con mèo còn có thể kêu?

Hắn lật đật mở tủ lạnh, lôi cái hộp nhựa trong đó ra coi.

Vẫn còn… còn y nguyên. Cái đầu con mèo nằm trong đó… vẫn còn nằm trong đó.

Hắn nhìn sang thứ kế bên đầu con mèo, là đầu của ả Mimi… máu đã thành thâm đen, một bên mắt ả lọt ra ngoài.

Khốn nạn thật, không hiểu làm thế nào mà con mèo lại lôi được một con mắt của ả ra mà tính ăn sống… Mimi là của hắn, không ai được đụng vào ả… Kể cả con mèo.

Không ai được đụng vào Mimi…

Không ai được cướp đi Mimi…

Hắn yên tâm để cái hộp vào tủ lạnh.

Meowwwwwwwwwwwww…

Lại là tiếng mèo… Hắn không muốn nghe tiếng nó kêu nữa…

Hắn đưa tay bịt chặt hai lỗ tai…

Nhột nhột… cảm giác như cái gì cọ vào tai.
Hắn đưa đôi tay mình lên nhìn. Đôi tay hắn mọc đầy lông… lông mèo.

Hắn hét lên, nhưng những gì thoát ra từ miệng hắn chỉ là…

Meowwwwwwwww… Meowwwwwwwwwwwww…



Bà hàng xóm lại trở mình, lẩm bẩm, lũ mèo động đực, gớm thật….

END.
 
Top Bottom