Một phút - Đọc và suy ngẫm

P

Phoebe

Guest
Đi thi
Tác giả: Ngô Thị Thu Vân


Chị Hai thi đệ thất. Ba thức dậy từ tờ mờ chở chị đi trên chiếc xe đạp cũ. Chị Hai đậu thủ khoa. Má bảo: “Nhờ Ba mày mát tay”. Từ đó, lần lượt tới anh Ba rồi cô út - cấp II, cấp III, tú tài, đại học - Đứa nào cũng một tay Ba dắt đi thi. Giờ cả ba đều thành đạt.
… Buổi sáng, trời se lạnh, Ba chuẩn bị đi thi “Hội thi sức khỏe người cao tuổi”. Má nhìn Ba ái ngại: “Để tôi gọi taxi. Tụi nhỏ đều bận cả”.
Buổi tối, má hỏi: “Ông thi sao rồi?”. Ba cười xòa bảo:"rớt rồi"...
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
nhìu wa'.....đọc rùi...xuy ngẫm......xỉu lun.
 
P

Phoebe

Guest
Bàn tay
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em luồn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, bấy lâu mình quá vô tình.
 
P

Phoebe

Guest
Loài chim không bay
Tác giả: Tuyền Minh


Nhà Minh chuyển đến nơi ở mới. Mừng tân gia, chú Út tặng cho Minh con chim khướu. Ngoài giờ học, Minh líu ríu với chim nơi hàng hiên. Chừng tuần sau, Minh phát hiện cô bé nhà bên thường chăm chú nhìn Minh chăm sóc chim với đôi mắt một mí thật dễ thương nhưng buồn lạ.

Vốn tính xởi lởi, nó xách ù lồng chim lại tường rào giơ lên làm quen: " Bạn thích nuôi chim không? Bạn tên gì? "

Cô bạn mới chầm chậm lăn chiếc xe lại gần song sắt tường: " Em tên là Hoàng Yến! "
 
P

Phoebe

Guest
Lễ tốt nghiệp
Tác giả: Nguyễn Thị Cẩm Nhung


Cô sinh viên sắp nhận bằng cử nhân giãy nảy lên hỏi người mẹ quê mùa còm cõi:
- Má! Má lên đây làm gì?
- Má nghỉ bán một bữa lên coi con lãnh bằng tốt nghiệp.
- Không được đâu. Bữa nay bạn con đông lắm, mà má lại ăn mặc thế này.
- Thì má còn bộ nào khác đâu. Thôi cho má vào. Má...
- Thôi, thôi, má về đi. Con thì thế này, má thì thế kia. Tụi bạn con nó cười.
Nói rồi, cô sinh viên xinh đẹp chạy ào vào trong hội trường. Vừa lúc người xướng tên giới thiệu:
- Sinh viên Phạm Thị X là một trong những sinh viên xuất sắc của trường
 
P

Phoebe

Guest
Hạt cát
tác giả: Trần Thanh Hải


Hạt cát được gió nâng lên và đưa đi khắp nơi. Từ trên cao, nó ngạo nghễ nhìn vạn vật. Tia nắng xuyên qua nó và phản chiếu rạng rỡ. " Nhờ mình nắng mới lung linh thế ", cát nghĩ.

Đâm về, gió ngủ, hạt cát rơi xuống một công trường. Ê ầm, xây xát khi bị nhồi trộn cùng vôi, vữa, sỏi, đá... , nó thiếp đi.

Sáng ra, nó thấy mình đang kết chặt với muôn triệu bạn bè - những hạt cát khác - trên một thân cầu. Chợt hiểu rõ mình, hạt cát vươn vai, mỉm cười đón nắng, gió vừa lên.
 
P

Phoebe

Guest

Chân quê
Lê Đoàn



Chị Hai lên thành phố học, được gần năm. Tết chị về. Cả nhà vui lắm. Cu Tí, cái Na tròn xoe mắt nhìn chị rồi rụt rè sờ lên bộ đồ chị đang mặc.

Bữa cơm ngon hơn. Chị kể chuyện thật nhiều. "Ở thành phố thích thật", cái Na nói. Chợt cu Tí giật giật áo mẹ: "Chị Hai không bắt chước được giọng mình nữa, mẹ ơi"
 
P

Phoebe

Guest
Người vợ thực dụng
Ái Duy


14-2 năm đó tôi nhận được quà của anh, tôi hăm hở mở ra xem. Tôi bất ngờ vì mình nhận được một con gấu bông, lông nâu mượt mà, màu hồng nhạt. Tôi lật tới lật lui con gấu bông, soi mói. Tôi tháo chiếc nơ xinh xinh trên cổ nó ra, bẻ tay , bẻ chân bẻ đầu xem mong tìm được ẩn ý trong đó.
Thưồng thì mỗi năm tôi luôn nhận được hộp trang điểm, đồng hồ đắt tiền, hoặc lắc đeo tay... rất giá trị. Tôi thấy hành động mình không thật lố bịt, tôi liền nói một câu gỡ gạt " Anh dấu chiếc nhẫn kim cương đâu rồi". Thấy anh sốt ruột với cử chỉ của tôi. Anh nhẹ nhàng từ tốn cầm chú gấu lên, sửa lại cái nơ lúc nãy tôi tháo ra cho ngay ngắn rùi bóp nhẹ vào giữa ngực con gấu. Lúc đó có một giọng hoan hỉ thốt ra" I LOVE U", "I LOVE U" .... Tôi ngượng chín cả người trong ánh mắt ấp áp dịu hiền của anh nhìn tôi, tôi nào đâu bít hạnh phúc từ những điều đơn giản như thế.
Phải rồi, cũng đã hai mươi năm còn gì........!
 
P

Phoebe

Guest
Mọi người hãy cùng Pb post những câu chuyện ngắn chứa đựng những thông điệp giản dị của cuộc sống vào topic này nhé !!!!
 
P

Phoebe

Guest
Cùng nghề

(?)




Thằng bé bảy tuổi ngây thơ hỏi:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng ba tết, học trò đến thăm và chúc tết cô giáo đấy. Ông bà có câu mùng một tết cha mùng ba tết thầy đó.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc tết bố rồi.

Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể Dục...
 
P

Phoebe

Guest
Sống ở đời


Phạm Quốc




Từ hồi còn học trung học, bố tôi có thói quen vặn đồng hồ chạy nhanh năm phút. Rồi vào đại học, ra trường, đi tìm việc làm, lập gia đình… bố vẫn giữ thói quen như thế. Bố dạy tôi: "Phải luôn tôn trọng giờ giấc, và đừng để ai khó chịu vì mình chậm trễ con ạ".

Năm ngoài được thăng chức giám đốc, bố thay đổi thói quen đột ngột: bố vặn đồng hồ cho chạy chậm năm phút. Tôi thắc mắc, hỏi tại sao, bố trả lời: "Phải nghiêm khắc với chính mình nhưng lại dễ dàng với người khác con ạ".
 
P

Phoebe

Guest
Có một cô gái không may bị mù, quen biết 1 chàng trai, 2 người cùng yêu nhau,, đến một ngày cô gái nói với chàng trai: Khi nào em nhìn thấy đc thế giới, em sẽ lấy anh.Rồi đến 1 ngày kia cô gái đc phẫu thuật mắt và cô đã nhìn thấy đc ánh sáng. Cháng trai hỏi: bây giờ em đã thấy đc cả thế giới, em sẽ lấy anh chứ? Cô gái bị shock khi thấy chàng trai cũng bị mù như mình. Cô ta từ chối anh. Chàng trai ra đi trong nước mắt và nói rằng: "Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình em nhé. vì đó là món quà cuối cùng anh có thể tặng em "

mình đã đọc mẩu truyện này rất nhiều lần, mà mỗi lần đọc lại vẫn thấy xúc động...
 
P

Phoebe

Guest
Thanh minh. Bàn chuyện cải mộ mẹ, anh Hai nói:

- Tôi góp một phần.
- Tôi một phần.
- Tôi cũng một phần.

Thím Tư chen vào, như đùa như thật:

- Chú Út hai phần mới phải. Anh Tư đâu hưởng gì đâu?!

Chợt nhớ lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với mẹ. Đêm, muỗi vào mùng cắn mẹ. Mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn mẹ no rồi sẽ không cắn các con.

Ôi! Tình yêu của mẹ là thế. Có chia phần bao giờ đâu!
 
P

Phoebe

Guest
Năm bảy tuổi, mẹ bảo đưa tiền mẹ cất cho...

Năm bảy tuổi, mẹ bảo đưa tiền mẹ cất cho. Nó đếm mấy chục ngàn tiền lì xì rồi miễn cưỡng đưa mẹ cất giùm vì trước kia không bao giờ thấy mẹ trả lời.

Năm mười tuổi, nó lén cất hết tiền không cho mẹ biết.

Mười tám tuổi, nó mang nỗi nhớ quê hương bước vào đại học ở tận miền trong xa xôi.

Tết. Ký túc xá vắng hoe. Phương Bắc xa xôi nó không về được. Nó nằm co trên giường cầm giấy nhận tiền của mẹ mà thấy ân hận, xót xa.
 

Lê Trung

Member
Joined
Sep 17, 2011
Messages
728
Points
18
Cuộc sống hối hả trôi với cái nhịp độ vốn dĩ nó đã vậy!
Dòng người trên phố tất bật, tất bật hơn mọi khi... Tết rồi! Đêm nay là đêm giao thừa, đêm cuối cùng của năm cũ, đêm đầu tiên của năm mới, đêm của những ước mơ, mơ ước cả năm vừa qua mà...chưa được gì!
Góc phố mờ tối, một bóng... hình người, nhỏ bé liêu xiêu, bước chậm...trước một ngõ nhỏ cuối một góc phố... mờ tối hơn góc phố vừa qua, cái bóng nhỏ ấy khẽ đẩy nhẹ một mảnh màn phủ lên một góc ....lều được che bởi những chắp vá của mấy tấm giấy thùng mì tôm, mấy tấm tôn vụn và đôi ba mảnh vải bạt lấm lem bùn đất, dầu mỡ...
Run run đánh cái bật lửa, thằng bé thắp ngọn đèn chong dầu hoả bé tẹo . Rút trong túi áo ra một vật tròn nhỏ.... một củ khoai lang. Vừa khẽ đặt lên tấm ván nhỏ trước cái đèn dầu hoả, nó vừa quay sang nói với......con chó cũng gầy còm và bé xíu như chính nó ( ! ) không biết từ đâu đã chui ra và ngồi cạnh tấm gỗ có cái đèn siêu nhỏ ấy tự lúc nào:
- Cu Ki! Ngồi yên nhé! Không được tham ăn! Tao cũng đói lắm! Từ trưa tới giờ tao chưa ăn gì! Bà phải ăn trước rồi mới tới Anh, rồi tới Cu Ki nhé! Đèn đã sáng rồi. Anh đã khấn rồi! Bà sắp về ăn với Anh và Cu Ki rồi đấy! Ráng chờ chút! Sắp qua năm mới rồi! Bà đã nói nếu đêm đầu năm mà mình được no là cả năm sẽ không đói đâu! Nhớ nhé! Chờ nhé!!!!
 

minhtamcnn

Active member
Joined
Sep 29, 2011
Messages
560
Points
28
•Họ thấy 1 cô gái trọc đầu và họ trêu cô xấu xí, nhưng ai biết cô bị ung thư giai đoạn cuối.

•Họ thấy cô bé 15t ôm đứa con nhỏ và gọi cô ta là điếm, nhưng ai biết cô bị cưỡng bức năm 13 tuổi.

•Và 1 ông lão bị gọi là lão sẹo, họ không biết cái sẹo đó là do bảo vệ tổ quốc.

♥ Cuộc sống đôi khi không chỉ nhìn bằng mắt đâu bạn à :)
 
Top Bottom