Ngẫm nghĩ......................

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Vẫn như mọi sáng ngày nào, ngồi nhâm nhi dĩa cơm tấm thơm ngon đón chào ngày mới, vẫn chiếc bàn cũ nhưng chỉ có khách là mới :haha:. Bất chợt nhìn thấy 2 cha con người bán vé số ở góc bàn, người cha già căm cụi ăn dĩa cơm hầu như chẳng có gì ngoài dĩa cơm trắng và chút ít bì, còn đứa con nhỏ thì ngon lành hơn với 1 dĩa cơm có 1 xíu sườn nướng cắt nhỏ. Mặc dù chỉ vậy nhưng 2 cha con ăn rất vui vẻ, người còn lâu lâu lại bỏ 1 miếng thịt bé tý vào dĩa cho người cha rồi cười, và cũng lắm lúc lén nhìn mọi người ăn những dĩa cơm có miếng thịt to mà thèm thuồng.

"Anh cho em xin chút tiền ăn cơm ...." quay lại nhìn thấy 1 dáng người thanh niên, có thể nói là khỏe mạnh hơn cả người bán vé số, rồi trả lời "Xin lỗi không có tiền để cho ...". đứng dậy tính tiền khi đã ăn xong và cũng không quên bảo là trả tiền cho 2 dĩa cơm của 2 cha con nọ.Người con thấy vậy liền cuối đầu lắp bắp "Con cám ơn chú!" và người cha cũng nói lời cám ơn.

Thấy cảnh đó mình chợt cười nghĩ cảnh mình đã từng giúp nhiều người được kêu là "bạn bè" nhưng để cuối cùng lời cám ơn còn không có mà thay vào đó là kiểu "ăn cháo đá bát" hoặc say goodbye ... đúng là đời chuyện gì cũng có thể.
 

iSoft

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Dec 21, 2012
Messages
348
Points
93
haizzz tâm trạng thế huynh? Cuộc đời này dẫu có bạc bẽo nhưng cũng còn nhiều lắm những con người cho dù khổ nhưng họ vẫn quyết tâm đi trên đôi chân của mình :)
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
haizzz tâm trạng thế huynh? Cuộc đời này dẫu có bạc bẽo nhưng cũng còn nhiều lắm những con người cho dù khổ nhưng họ vẫn quyết tâm đi trên đôi chân của mình :)
Cái này chỉ là tiền đề cho những câu chuyện sắp tới, mềnh nhẹ nhàng sâu lắng kô sắc sảo như ác minh :haha:
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Tiền không là tất cả, nhưng tất cả đều cần tiền :haha:

Một cuộc gọi điện thoại là có ngay buổi setup vô khám, không cần chờ đợi, bác sĩ y tá nhiệt tình, phòng ốc mát sạch, dụng cụ đắt tiền ..... Sau 1 hồi khám, đo đủ kiểu và kết luận là "mắt tốt và nhạy cảm quá nên khó chọn mắt kính phù hợp mang, mặc dù là kính mát" :(.

Khám xong đi xuống tầng dưới thì thấy mọi người chờ đợi đến lượt mình khám mỏi mòn .... cho dù ai cũng phải bỏ tiền ra nhưng mình thì bỏ nhiều hơn xíu :haha:. Ngẫm nghĩ nhiều lúc mình bỏ tiền ra chưa chắc là mình không phải chờ đợi ... bỗng dưng nhớ đến chuyện nhỏ cũng đã lâu rồi...

Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận bờm xuôi gió, có lúc này lúc khác và trong những lúc đó nếu có bạn bè đưa tay ra giúp đỡ thì quá tuyệt vời ... nghĩ vậy nên thôi cứ giúp được thì giúp miễn sao trong khả năng mình là ok rồi. Chuyện đời thì luôn có những điều thú vị và bất ngờ, sau khi nhiệt tình giúp đỡ thì mình phải vô tình ca cho thuộc bài hát "đợi chờ là hạnh phúc" mà người ta cố tình bắt mình hát ..... thời gian cứ thắm thoát trôi đưa
....1 năm ...
.....2 năm .....
..... rồi cũng có lúc người ta tội nghiệp mà nhỏ giọt cho vài đồng gọi là trả công đợi chờ ...
...... và rồi đến giờ thì Người mãi xa tận nơi nao ?????

Cho nên nhiều khi mình có tiền để bỏ ra chưa chắc gì hưởng được sung sướng mà thay vào đó là sự chờ đợi mỏi mòn :haha:

p/s: của cải tiền bạc là phù du, nhưng đối nhân xử thế và tình người thì trên hết .... không biết có ai đó có thời gian để đọc qua hay kô :)
 

Lão K

Well-known member
Joined
Feb 15, 2011
Messages
130
Points
63
Tiền không là tất cả, nhưng tất cả đều cần tiền :haha:

p/s: của cải tiền bạc là phù du, nhưng đối nhân xử thế và tình người thì trên hết .... không biết có ai đó có thời gian để đọc qua hay kô :)

Hồi trẻ mình coi thường tiền bạc, nghĩ nó là phù du.

Về già, thấy lúc trẻ mình ... ngu thiệt. :haha::haha:
 

Lão K

Well-known member
Joined
Feb 15, 2011
Messages
130
Points
63
Bởi vậy ... tuổi trẻ thật vui và dễ thương. Tuổi già thì ... chán phèo :dead:Chắc đêm dài nhiều mộng nên về già, làm gì cũng suy đi tính lại, rốt cuộc lạnh cẳng, ngồi yên tại chổ.

Nhắc tới tuổi trẻ, tự nhiên nhớ lại ngày xưa, muốn ăn mày dỉ vãng. Lâu lắm rồi ... lúc đó, còn đi học, nghèo mạt, làm đồng nào, xào đồng nấy nhưng cuộc sống thật vui.

Sáng thứ sáu, tới ngày phải nộp project nên tối qua ngủ luôn trong computer lab (lúc đó chưa có PC nên viết program phải vào phòng lab của trường. Lab mở 24 tiếng, ban ngày vừa đi làm, vừa đi học nên tới sau 10 giờ đêm, chờ thiên hạ về hết rồi mình mới vào chạy program). Khoá này gặp ông thấy hắc ám, chỉ muốn giết học trò nên ngồi mò tới hơn 4 giờ sáng mới xong. Thấy gần sáng, làm biếng về nhà nên ra xe, ngã cái ghế xuống, chui vô sleeping bag ngủ luôn đến gần7 giờ. Thức dậy, ghé qua khu PE (Physical Education, phân khoa thể thao, thể dục) tắm một cái rồi lò dò ra cafeteria kiếm cái gì lót bụng trước khi đi làm.

Vừa đến nơi thì gặp Lisa, cô bạn thân tóc vàng, mắt xanh

- Good morning. You khỏe không?

- Khỏe, you định ăn gì vậy?

Mình thò tay vào túi quần, cười cầu tài:

- Không biết nữa, tui cạn túi rồi.

- Hihi, same here. You có bao nhiêu?

- Còn gần đồng rưởi.

- Me còn gần đồng.

- OK hùn lại ăn chung nha (đúng là góp gạo thổi cơm chung :haha::haha:)

Hai đứa góp lại được hơn 2 đồng chỉ đủ một cái breakfast với 2 ly ... nước lạnh. Lúc order, gặp thằng ba tàu học chung đứng bán hàng, nó cười cười:

- Hai đứa tụi mày ăn gì bèo vậy?

- Hết tiền rồi, gộp lại còn có nhiều đây. Nhưng trưa nay tao lãnh lương, tối huy hoàng lại liền.

Đến lúc ra lấy đồ ăn, trên khay có một phần breakfast bự tổ chảng, gấp đôi phần thường. Thằng bán hàng nháy nhó:

- Phần đặc biệt cho tụi mày. Thêm 2 cái ly, ra ngoài kia lấy cafe self serve tự uống nha.

- Cảm ơn nhiều. Không có ly cafe này chắc tao mở mắt không lên.

- Ơn nghĩa gì, của chùa mà.:p

Hai đứa có một bữa no nê, đủ sức đi kéo cày.

- Lisa nè, trưa nay tui lảnh lương rồi.

- Me too. Chiều nay you có lớp không?

- Tui làm đến 12 giờ về trường, có lớp từ 1:30 đến 3 giờ .

- Ừa! Tui có lớp đến 3:30 PM. Gặp nhau lúc 4 giờ ở library, tui đãi you dinner tối nay

- OK, sau dinner tui mời you ice cream rồi mình đi movie nha.

- See you. Have a great day.

- You too. TGIF (Thanks God, It's Friday).

Lúc chiều gặp nhau ở thư viện, hai đứa túi rủng rỉnh tiền, kéo nhau ra ... fast food (lúc còn đi học, vào restaurant là chuyện ... nằm mơ), đi ăn cà rem, vào rạp coi liền ... 2 film (chỉ mua vé 1 xuất;) ) và sau đó thì... "your place or mine?" :haha::haha:
 

Bác Ba Phi

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Sep 7, 2010
Messages
799
Points
28
Kết lại là nên sống cuộc sống cho riêng mình thì tốt nhất :) Cứ thử 1 cuộc sống không tiền, xem ai còn ở bên mình thì đó mới là bạn, số còn lại toàn là bè... ^^ 2 cha con ông già bán vé số trong lúc hoạn nạn có người giúp đỡ thì người đó mới là người tốt . Đôi khi phải thực tế 1 chút , nhìn xem ai đáng giúp ai ko nên giúp nha a béo :D
 

Bác Ba Phi

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Sep 7, 2010
Messages
799
Points
28
P/s: LÀm gì thì làm, cứ nghĩ rằng mình đã hết lòng với bạn bè thì ngta có đối xử với mình ra sao thì mình cũng nên vui nha a béo :) Có duyên mới gặp đc nhau, tu 10 kiếp mới làm bạn bè .... Mình cứ làm thật tốt , còn ai gieo quả nào sẽ gặp đc trái nấy ^^
:deu:
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Cuộc sống con nguười cũng như con đom đóm rồi cũng đến lúc tắt. Quan trọng là lúc sống nó có thể mang ánh sáng của mình để tạo được niềm vui cho mọi người hay kô
 

MinhThy

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Nov 17, 2011
Messages
3,907
Points
113
Cs đôi khi thật buồn cười. Con người có thể xỉa xói nhau vì những thứ chỉ có giá trị bằng 1 tờ vé số
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Cứ hay đọc được tin trẻ sơ sinh bị bỏ trong thùng rác...

Không hiểu nổi sao có người có thể làm được điều đó... dù chỉ là 1 người dưng xa lạ, ôm 1 đứa trẻ sơ sinh bỏ vào thùng rác... có mấy ai làm được... huống gì chính người mẹ lại mang bỏ con mình - bỏ 1 đứa trẻ sơ sinh như vậy... Bỏ trước cổng chùa, cổng nhà ai đó... hay cổng cô nhi viện rồi canh có người thấy mới bỏ đi... còn có thể tha thứ phần nào... chứ bỏ thùng rác thì... mấy "con này" đã đạt tới cảnh giới tối cao rồi, thành "con quỉ" chứ ko phải con người nữa...
 

*yEsTeRdAy*

Well-known member
Joined
Dec 2, 2011
Messages
1,019
Points
113
Miệng người đời là gian dối....là điêu ngoa......là dèm fa.....là sáng ra hôk chịu đánh răng......nên nói chiện thúi chịu hôk nổi.
Ghét thiệt.....KON PÀ nó.:gach:
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Dạo này đọc báo chí thấy nói nhiều về an toàn thực phẩm, về bệnh tật v.v..... rồi những chuyện như "TQ độc ác mang hàng thực phẩm hư, HQ tuồn gà phế, trái cây nhiễm độc v.v...." Nhưng cuối cùng nhìn lại thì sao ta :haha: ... nhớ câu "Không cầu ắt không có cung", đúng là haizzzzz
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
có án gì nữa hở em ^_^ :D

Hôk je` ss......!

Dạo này đọc báo chí thấy nói nhiều về an toàn thực phẩm, về bệnh tật v.v..... rồi những chuyện như "TQ độc ác mang hàng thực phẩm hư, HQ tuồn gà phế, trái cây nhiễm độc v.v...." Nhưng cuối cùng nhìn lại thì sao ta :haha: ... nhớ câu "Không cầu ắt không có cung", đúng là haizzzzz

hihihih.....hôk mua....thỳ sao họ pán chứ...mà có người mua...tội je` họ hôk pán chứ.!
Biết đâu lúc bán, họ tưởng người mua, mua về chế biến thành đồ ăn để nuôi gia súc.
Họ cũng đâu có biết đâu.
*****
Nói cho ngay....là người Việt vỳ mình ham lợi mà đầu độc nhau thoai.
Trách je` được họ đâu....! có trách là trách dân mình độc ák và ngu muội thôi.
 
Top Bottom