MinhThy
<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
- Joined
- Nov 17, 2011
- Messages
- 3,907
- Points
- 113
Mười bảy tuổi, nó như con chim sổ lồng muốn được tự do bay nhảy, để ngày trở về mang theo bên mình chằng chịt những vết thương và cộng thêm cái dáng vẻ bất cần của một đứa sống lưu linh lưu địa.
Mười bảy tuổi, nó nhìn thấy ba ôm lấy bàn thờ ông nội khóc như một đứa trẻ. Mười bảy tuổi, nó đứng chết trân nhìn hình hài mẹ tiều tụy nằm trên giường bệnh mà chẳng thể rớt được một giọt nước mắt nào.
Mười bảy tuổi, nó nhận ra tình bạn chân thành của thằng bạn thân và cái hèn hạ của một thằng đàn ông
Mười bảy tuổi, nó học được cách nhếch mép cười và tự lau khô nước mắt.
Mười bảy tuổi, nó nhìn thấy ba ôm lấy bàn thờ ông nội khóc như một đứa trẻ. Mười bảy tuổi, nó đứng chết trân nhìn hình hài mẹ tiều tụy nằm trên giường bệnh mà chẳng thể rớt được một giọt nước mắt nào.
Mười bảy tuổi, nó nhận ra tình bạn chân thành của thằng bạn thân và cái hèn hạ của một thằng đàn ông
Mười bảy tuổi, nó học được cách nhếch mép cười và tự lau khô nước mắt.