Những lần đầu tiên...

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Mỗi ngày trôi qua... đôi khi chúng ta vô tình có những "lần đầu tiên" rất thú vị, cùng chia sẻ nhé cả nhà :hey:, những "lần đầu tiên" từ xa xưa, hoặc hôm nay...
 

Phụng

Member
Joined
Mar 16, 2011
Messages
251
Points
18
Mỗi ngày trôi qua... đôi khi chúng ta vô tình có những "lần đầu tiên" rất thú vị, cùng chia sẻ nhé cả nhà :hey:, những "lần đầu tiên" từ xa xưa, hoặc hôm nay...

Mình là người đọc bài này của "bạn" "lần đầu tiên", và cũng là "lần đầu tiên" sau chủ 2pic kể về chuyện "lần đầu tiên" vào đọc thấy bài của... topic này.

:hehe:
 

Chi pheo

Active member
Joined
Apr 15, 2011
Messages
460
Points
28
Vẫn còn nhớ cái lần đầu tiên lúc 15 tuổi, thật khó khăn thế mà cứ ráng tọng vào, mà quả thật, được một lúc thì cảm giác thật đê mê, ghiền luôn đến tận bây giờ.
Giờ thì cứ có xèng là đi ngay thôi, có khi 2-3 ngày liên tiếp, ôi...lần đầu tiên ún bia!
 
A

anhyeu

Guest
nhớ hoài cái nụ hôn đầu tiên, ôi nụ hôn đầu đời nó tê đê mê làm sao...
 

MinhThy

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Nov 17, 2011
Messages
3,907
Points
113
Lần đầu tiên kiếm được tiền và mua cái cellphone secondhand đầu tiên trong đời, cảm giác thấy mình đã thành người lớn :laclu:
 

Lê Trung

Member
Joined
Sep 17, 2011
Messages
728
Points
18
Mười sáu tuổi, lần đầu tiên mình có một quyết định trọng đại: Lên đường ngao du đây đó mà không phải báo cáo cho bất cứ ai trong gia đình mình. Hahaha….kết quả tuyệt vời:
Mình đi hoang mãi từ ngày đó đến giờ !!!!!!!!!!!!!!
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Nhớ cái lần đầu tiên, nắm tay con gái...mềnh cảm tưởng như bị điện giật.
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
- 6 tuổi: Lần đầu chạy xe đạp - lên xe - 1-2-3 và đạp, dù xe có nghiêng ngã thế nào, lạng lách hết cả đường làm người đi đường hoảng hốt ra sao, nhất quyết ko dừng lại và ko để chân xuống đất, kết quả là... chạy luôn xuống 1 ao sen cách nhà 300m. Sau khi được "giải cứu" ra khỏi ao, mặc nguyên bộ đồ ước mèm, tiếp tục thử lại 1 lần nữa => thế là biết chạy xe đạp.

- 8 tuổi: Lần đầu tập bơi - nhân lúc nhà ko có ai, ra đứng bên bờ ao trước nhà (rộng khoảng 5m), tự nói với mình "Ao này sâu hơn 2m, nếu ko wa được bờ bên kia, mày chết chắc". Thế là "ùm", ngã người xuống nước "đùng, đùng, đùng, đùng", tay chân quơ loạn xạ, cuối cùng cũng sang được bờ bên kia. Cảm giác chiến thắng thật sảng khoái ^^. Mấy hôm sau, thử lại 1 lần nữa, ít... sợ chết hơn, bơi nhẹ nhàng hơn... thế là biết bơi.

- 12 tuổi: Lần đầu chạy xe máy - quá dễ, xe lên được nhiu thì lên , vượt wa hết những chiếc xe trên đường...

- 26 tuổi: Lần đầu chạy xe hơi - tài xế dặn chỉ chạy số 1, ko cho nhấn ga, chạy được 1 vòng, cảm thấy... buồn ngủ, thui thì chạy số 1, mà... cho miếng ga - véo....tự nhiên thấy... nhanh lạ , sắp tới bồn hoa, hết hồn, thắng cái két - tài xế ngồi sát bên mặt ko còn miếng máu, mình way sang trấn an "Hên quá, ko nhầm chân ga với chân thắng, mà bất wá đem xe bảo hiểm thôi mà, sao chết được mà lo"

=> Rút ra 1 điều, 20 năm trôi qua, dù đã cố tập nhưng mình vẫn chưa bít kiên nhẫn.
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Đầu năm lớp 8, truyện ngắn đầu tay được đăng báo, đó là số tiền đầu tiên mình kiếm được, rất hạnh phúc, chạy ngay ra chợ mua 1 đôi giày tặng mẹ, mẹ mình cười suốt cả ngày...
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Lần đầu tiên... đi chung xe dzí bạn là...con trai...

Từ nhỏ, xóm mình ít con gái, nhìu con trai, suốt ngày tụ tập chơi đánh trận, đá banh, trèo cây.v.v... Tòan mấy trò của con trai, đâm ra mình... thích bạo lực hồi nào ko hay.

Vào lớp 1, vì học giỏi lại nhỏ con nhất lớp nên được cô giáo thương, đâm ra thường... bắt nạt bạn (bạn trai ), suốt thời cấp 1 không đứa con trai nào gặp mình mà ko... sợ.

Lớp 6 ra trường lớn học, bị đám con trai nhà giàu trêu ghẹo ko được chuyển qua... ức hiếp, thế là từ đó cho đến hết lớp 12, một mặt mình nổi tiếng ngầm trong đám học sinh nam ngổ ngáo tòan trường vì giỏi... woánh nhau, một mặt là con ngoan trò giỏi...

Ko biết tại sao thưở đó mình ghét bất kỳ tên con trai nào... tán tỉnh mình, đối với mình khi ấy tình cảm là 1 thứ gì đó rất... xấu xa... không cần biết tên đó hiền hay ko, bày tỏ tình cảm dzới mình là mình...woánh ...

Thế mà... có 1 tên lì nhất trong các tên lì, sau 3 năm cấp 3 vừa đàn áp vừa trốn chạy kiểu nào cũng không thoát được hắn, mình đành phải nhượng bộ bằng cách đồng ý... đi chơi riêng với hắn 1 lần trước khi tốt nghiệp... (suốt 3 năm dù mưa hay nắng ko ngày nào hắn ko chạy tới chạy lui trước nhà mình ít hơn...3 lần - khỏi phải nói mình ra đường hay đến lớp thì thế nào)...

Đó là lần đầu mình đi chung xe với 1 tên con trai, cũng là lần đầu đi chơi chỉ 2 người với 1 tên con trai...

Hôm đó, trời se lạnh, mình mặc thêm áo khóac. Thế mà không hiểu sao, vừa lên xe hắn ngồi chưa đầy 5p, tòan thân mình run cầm cập, run đến mức trượt chân khỏi đồ gác chân, xúyt rơi xuống đường, làm hắn hỏang hồn thắng xe cái két... Hắn quay sang mình ấp úng:

- Tui chạy tốc độ có 20 mà, sao run dữ vậy, mấy người chạy xe còn ghê hơn tui nữa mà.

- Tại trời lạnh không thấy hả?

- Trời mát thôi lạnh gì đâu?

- Không lạnh sao tui run?

Hắn đăm chiêu ra chiều suy nghĩ, rồi đột nhiên phì cười, cái nụ cười... đểu đểu mà mình chúa ghét. Hắn gạt chống xe, đứng hút thuốc, hết nhìn trời rồi lại nhìn mình... cười , đợi đến khi mình hết run mới mỉm mỉm... chở mình đi dạo tiếp, dù lên xe mình lại tiếp tục... run, cứ luôn miệng quát: "Chạy chậm thôi, lạnh quá!", dù thật lòng mình thấy hình như mình không lạnh mà chỉ... run thôi...

Phải mất 1 tuần sau đó, mình mới lờ mờ nhận ra hình như hôm đó mình run ko phải vì lạnh, mà vì lý do gì thì đến giờ mình vẫn không hiểu được, mình vốn là đứa dao kề vô cổ cũng không biết sợ cơ mà.

Còn cái tên đó, đến giờ, mỗi khi về quê gặp hắn, nhắc lại chuyện xưa, hắn vẫn còn nhìn mình cười rất ư là...đểu...
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Lần đầu tiên bị... nắm tay...

Năm 11, một đêm lớp võ được nghỉ, nhỏ bạn rủ mình đi chơi patin, mình chưa đi partin lần nào, nhưng thấy vui vui, nên ok.

Nhỏ bạn mình đi partin cũng ko rành, nên vào sân... mạnh đứa nào nấy đi. Mình chưa quen giày nên chỉ dám vịn thanh inox nhích từng bước. Chợt, mình nghe ngoài sân ồn ào: "Bối lạc gia tới rồi"... Mình nhủ thầm: "Sân patin cũng có... star nữa ". Mình liếc khẽ về phía hắn, phải nói là tên đó... rất đẹp trai ^^, khi hắn cười thì... quyến rũ chết đi được...

Mình thả tay ra khỏi thanh inox, bắt đầu giữ được thăng bằng và đi chầm chậm, bỗng... mình thấy tay mình lạnh ngắt... theo phản xạ tự nhiên mình giật mạnh tay nhưng ko ngờ tên đó đã nhanh hơn, nắm chặt tay mình kéo đi... Trong khoảnh khắc, mình ko kịp hiểu chuyện gì xảy ra... Khi định thần lại thì đã thấy hắn nhìn mình cười ngọt ngào kèm theo lời nói khẽ; "Để anh dẫn em đi", hắn nắm tay mình nhẹ nhàng hơn, êm ái hơn... Mình vừa hốt hoảng vì hắn đi quá nhanh, vừa run và bối rối vì một cảm giác xa lạ... không biết phải làm sao... chỉ biết ngoan ngoãn để tay mình trong tay hắn, vừa đi vừa hét: "Dừng lại đi, bỏ tay người ta ra!"... Hắn đi lã lướt như 1 vũ công, mình có cảm giác đang lao vun vút trong sự mạo hiểm bồng bềnh... Một số nam, nữ trong sân bắt đầu lao vào hắn, dường như cố tình làm 1 trong 2 người té, nhưng hắn tránh né và bảo vệ mình hết sức điệu nghệ...

Đi được 1 lúc, có lẽ thấy mình phản ứng dữ quá, hắn từ từ tấp vào: "Em không thích thì mình dừng lại vậy". Mình nghe mặt nóng ran lên... chút cảm giác tức tối... chút cảm giác như là... xấu hổ... Mình cúi xuống định cởi giày ra để... đập cho hắn 1 trận, ko ngờ hắn lại nhanh hơn, cúi xuống... cởi giày cho mình, xong ngước lên nhìn mình hiền hoà: "Em về hả?"... Mình lại... bối rối... tức quá... không biết làm gì... lao xăm xăm ra khỏi sân... Làm nhỏ bạn mình cũng tức tốc ra theo.

Thấy mình dắt xe về ngay, tên đó lật đật chạy theo níu xe mình lại: "Em tên gì vậy?"

Mình quắc mắc nhìn hắn: "Không thích trả lời".

Hắn ngơ ngác buông tay ra...

Trên đường về, nhỏ bạn mình cười khanh khách: " Lãng mạng quá, mà tên đó đẹp trai quá đi".

- Đẹp con khỉ, tên chết tiệt, cái nắm tay đầu tiên của tao, tên trời đánh, gặp lại thế nào tao cũng đập hắn mềm xương.

Nhỏ bạn mình nghe thế càng khoái chí... cười không ngớt...

.... Đêm đó, mình trằn trọc suốt đêm ko ngủ được, cái cảm giác lúc bàn tay hắn chạm vào tay mình... cứ ám ảnh như 1 thước phim quay chậm...

... Sau này, có thêm vài người nắm tay mình, nhưng sao ko lần nào giống cảm giác đó... Nói gì thì... cảm giác đó... cũng... rất... đặc biệt
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
(cái này viết hồi tháng 9/2009)

Ngồi chờ cửa, nhỏ em đi chơi về vác theo 1 con gấu bông xinh xắn, chợt giật mình... Hình như lâu lắm rồi, chẳng ai tặng mình gấu bông... Những con gấu bông xưa thì cũ mèm, mình quăng hết từ đời nào chẳng rõ...

... Không hiểu sao mình vốn... bạo lực từ bé, như 1 con nhím xù gai trước sự đe dọa của cuộc sống xung quanh. Những đứa con gái khác thường dùng nước mắt hay sự nhu mì để được an toàn, để được chở che, mình thì dù có trầy xước đến thế nào... cũng không bao giờ chùn bước trước một ai. Có lẽ vì thế nên đến bây giờ, bạn bè mình, con gái đếm ko hết mấy đầu ngón tay, con trai thì vô số. Mà dù con gái hay con trai, trong mắt tụi nó, mình là đứa chẳng biết đau khổ là gì, mạnh mẽ... Tụi nó không biết có những lúc mình thấy cô đơn biết bao nhiêu... Và khi mình nói buồn... chẳng đứa nào tin... Tụi nó cũng ko biết đôi khi mình cần 1 bờ vai... mà tụi nó tòan tìm đến mình khi cần 1 bờ vai... Tụi nó không nghĩ mỗi con người mỗi giai đọan khác nhau sẽ khác... và lớn lên người ta cũng khác đi...

Từ nhỏ đến lớn, mình cũng nhận được rất nhiều quà, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ nhận được thú nhồi bông hay là búp bê... Làm mình cũng vô tình ko nghĩ đến điều đó.

Noel năm 2002, đi học về, cô chủ nhà trọ nói có người gởi tặng mình 1 món quà. Mở quà ra, mình trố mắt nhìn khi đó là 1 con chó lông vàng có 2 chiếc nơ đỏ xinh xinh. Tự dưng mình vui như 1 đứa trẻ, mình chưa từng nghĩ là mình sẽ vui như thế khi nhận một món quà như thế, mình ôm con chó lông vàng thao thức suốt đêm hôm đó... đó là con thú nhồi bông đầu tiên trong đời mình được nhận...

Hôm sau có thằng bạn sang nhà trọ chơi, mình khoe vừa nhận được món quà là 1 chú chó lông vàng, nó còn... ngạc nhiên hơn mình:

- Ủa, bà cũng thích thú nhồi bông hả?
- Sao không thích?
- Trời! Tui tưởng bà không đời nào chơi thú nhồi bông.
- Ông nghĩ vậy hả?
- Ừ!

...Hôm sau... Hôm sau nữa...

..Mình làm bài test với 10 đứa thì y như rằng 10 câu trả lời giống hệt nhau ko sai 1 chữ...

... Giá như bây giờ mình có được 1/10 sự mạnh mẽ của ngày xưa có lẽ sẽ tốt biết bao...
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Lần đầu tiên mình thấy biển là năm 1994 - biển Ninh Chữ ở Fangrang. Đó là lần đầu mình biết Biển thật sự là như thế nào, chứ không còn chỉ biết Biển qua ti vi và những văn từ trừu tượng đầy hoa mỹ trên sách vở. Biển fangrang trong xanh văn vắt, mênh mông và hiền hoà, rất ít khi nổi sóng. Dọc bờ biển là hàng Dương dài tăm tắp, những bụi Cỏ gai nhí nhảnh, hoa Mắc cỡ, và rất nhiều Xương Rồng. Ở Fangrang, nơi nào có cát, ở đó có Xương Rồng. Từ vùng núi đến vùng biển, đều có nhiều bãi đất trống. Ở đó, bên cạnh những loại cây dại khác, Xương Rồng mọc san sát nhau như những cánh đồng. Hoa Xương Rồng be bé, cánh hoa mỏng và đỏ rực. Trái Xương Rồng giống trái Thanh Long tí hon, nhìn xa cũng không khác gì những đoá hoa. Hoa Xương Rồng trổ quanh năm, hoa và trái ôm sát lấy thân cây gầy guộc, rực rỡ như ngọn lửa bừng cháy giữa hoang vu.

Lần đầu đến biển, mình háo hức chạy quanh, chân bị Cỏ gai cắt chằn chịt mà chẳng biết đau. Vừa thấy trái Xương Rồng bé xinh, đưa tay hái thì ngay lập tức giật nảy mình bởi những sợi gai mịn như lông tơ đâm chi chít vào những ngón tay. Lúc đó, mình có cảm giác Xương Rồng như cô gái núi rừng kiêu hãnh đầy ma lực – quyến rũ nhưng không dễ chạm vào.

Thời gian rảnh, mình thường đạp xe xuống biển ngồi hàng giờ, chẳng để làm gì, chỉ để nhìn từng đợt sóng lăn tăn nối tiếp nhau bất tận ve vuốt lên triền cát, và để nghênh mặt đón những cơn gió từ ngàn khơi hỗn xượt mà mềm mại lả lướt miên man. Nhìn biển, mình ước có thể đi từ nơi mình đang đứng – đến phía chân trời bất tận mù xa…
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
(Cắt từ Blog)

Kỷ niệm lần đi ăn kem đầu tiên của tôi ở SG rất buồn cười. Tối đó tôi và Linh tản bộ trên đường Lý Chính Thắng thì đi ngang một quán kem rất lịch sự, trước quán có một tấm biển in hàng chữ lớn: "Kem Ý - 15000/ly". Ngay lập tức, không hẹn mà tôi và Linh đều đưa cặp mắt sáng rỡ nhìn nhau... Thế là, hai đứa cứ như trẻ con, tay nắm tay, cười roi rói, dung dăng dung dẻ, rất đỗi tự tin, tung tăng bước vào quán kem trong hai bộ đồ... hello kitty mặt ở nhà bằng vải ca tê chợ.

Chúng tôi chọn một bàn ở ngoài trời, không gian xung quanh thật thoáng và lãng mạng, hai đứa thay phiên nhìn dáo dác, nụ cười không tắt trên môi. Anh phục vụ ân cần:

- Dạ hai chị dùng gì ạ!
- Cho hai ly kem ý.
- Dạ hai chị dùng mấy viên ạ?

Linh và tôi nhìn nhau, Linh quả quyết:

- Người ta nói kem ba màu, dĩ nhiên là ba viên rồi.

Tôi gật đầu tán thành. Anh phục vụ cũng vui vẻ đồng tình:

- Dạ một ly thường là 3 viên ạ!
- Vậy cho tụi em mỗi viên một màu nha!
...

Hai đứa ngồi nhâm nhi, thi thoảng thỏ thẻ với nhau không ngờ quán kem ở SG vừa sang lại vừa rẻ, kem lại rất ngon.

Ngồi ngó nghiêng chán, Linh kêu tính tiền để cả hai về ngủ. Anh phục vụ cất giọng nhẹ nhàng quen thuộc:

- Dạ của hai chị là 90.000 ạ.

Hai đứa tôi xoe mắt nhìn nhau, đồng thanh (nhưng không lớn tiếng):

- Ủa, sao trước quán ghi 15000/ly mà?
- Dạ kem ý 15000/ly là mỗi ly 1 viên ạ! Hai chị dùng mỗi ly 3 viên.

Hai đứa lại đưa mắt nhìn nhau, khẽ nuốt nước miếng khan một cái, Linh móc đưa anh phục vụ tờ 100.000 duy nhất trong túi...

Hai đứa từ tốn ra khỏi quán...

Đi được một đoạn... cả hai đều bật cười giòn... nhìn nhau... rồi lại cười... cười không dứt...
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Lần đầu tiên được ăn món ăn kêu là thịt kho chay vì nhà quá nghèo kô có tiền mua thịt mẹ phải lấy khổ qua đèo hái ở vườn nhà kế bên thái ra kho quẹt chung với nước mắm tiêu và ớt nói món này là thịt kho tiêu. Nhớ ngày đó mình thấy vẫn hạnh phúc hơn nhiều người
 
P

Phoebe

Guest
lần đâu tiên cầm dc đồng tiền do chính tay mình làm ra là cách đây 4năm, hạnh phúc khó tả..., nên chả dám tiêu gì cả , cứ cất khư khư trong ví :D
 

Chi pheo

Active member
Joined
Apr 15, 2011
Messages
460
Points
28
16112011237.jpg
Cái lày cũng lần đầu tiên,lần trước nó bé hơn nhìu!
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Lần đầu tiên nhận được thư tỏ tình là năm 13 tuổi.

Năm 11 tuổi có 1 tên thích, năm 12 tuổi cũng có 1 tên thích, đều là bạn học chung trường, chỉ bày tỏ nhẹ nhàng bằng hành động, rất dễ thương và nên thơ.

Tên này, hắn người Khơme. Mình cũng không biết chính xác hắn bao nhiêu tuổi, nhưng có lẽ cỡ mình. Hắn ở một mình trông nhà vườn cho bà chủ người Hoa. Hắn khoẻ mạnh như nước da rắn rỏi của hắn, và hắn rất hay cười, khoe hàm răng trắng đều như hoàn toàn tương phản với màu da đen nhẻm.

Nhà nó và nhà hắn (chính xác là nhà bà chủ hắn) đều không có "cây nước phông tên". Hồi xưa xóm nó chủ yếu dùng nước mưa. Đa số nhà nào cũng có rất nhiều lu, khạp to, mùa mưa chứa đầy nước để dành xài cho mùa nắng. Năm đó mưa ít, hạn to, với lại nhà nó vốn không có nhiều đồ chứa nước như nhà khác. Thường mùa nắng nó hay đi xách nước từ ao nước ngọt sau nhà lên xài. Từ khi trường tiểu học cách nhà nó khoảng 200m khoan "cây nước", nó và hắn thường sang đó xách nước mỗi buổi chiều. Nước ngầm lấy lên từ đất, dĩ nhiên ngọt mát và sạch hơn là nước ao.

Thế là trở thành bạn.

Cần bơm nước rất nặng, thường nó phải đu cả người tòng teng lên mới có thể bơm được. Vừa chậm vừa mất sức. Với hắn thì khác, hắn chỉ dùng một tay có thể bơm nhanh và mạnh.

Nhà hắn đối diện ngay nhà nó, hàng ngày hắn chỉ có mỗi việc trông nhà, trông vườn, rất ư là rỗi rãi. Thế nên mỗi ngày hắn hay ngồi ngóng sang nhà nó, chỉ cần thấy nó xách thùng đi là tót chạy theo ngay để bơm nước phụ.

Đôi khi hắn sang phụ nó chẻ củi.

Thỉnh thoảng chơi trò chơi cùng với bạn bè trong xóm.

Hôm nọ, là ngày rằm, chiều đi xách nước hắn dặn: "Tối khi nào trăng lên giữa sân, mày ra sân đợi tao nghe, tao qua nói này cho nghe"

Nó cười vui vẻ gật đầu.

Sân nhà nó rộng và thoáng, mỗi khi trăng lên, nó rất thích ra ngồi giữa sân để ngắm trăng. Bầu trời lúc ấy thanh bình, dịu mát, như chỉ thuộc về mỗi nó.

Tối đó, cách hắn qua nhà nó cũng khác, không chạy ào qua như mọi ngày mà hơi chầm chậm vẻ rụt rè, nó nhướng mày một thoáng, nhưng cũng không quan tâm lắm.

Đột nhiên, hắn bước nhanh đến trước mặt nó, dúi vào tay nó một mảnh giấy nhăn nhúm bèo nhèo, giọng gấp gáp: "Tao về hãy đọc nghen", rồi co giò quay lưng dzọt mất.

Nó lại nhíu mày, khó hiểu nhìn theo hắn loáng đi đến khi khuất dạng.

Nó tò mò mở mảnh giấy ra, trong đầu còn thầm nhủ: "Nó (thằng đó) đâu biết chữ ta!".

Từng con chữ to, xiêu vẹo đập vào mắt nó như một luồng điện cao thế chạy dọc sóng lưng: "Tao thích mày". Nó hoảng hốt rụt tay về đánh rơi tờ giấy, chạy ù vào nhà, nó ào lên giường, trùm chăn kín mít từ đầu đến chân, người nó nóng lên và run từng chập. Một cảm giác gì đó thoáng qua đầu như nói với chính nó: "Đáng sợ quá... đáng sợ quá..."

Hôm sau, nó cứ dần dừ không biết có nên đi xách nước không...

Đi ngang nhà hắn, nhác trông hắn toan cầm xô chạy ra, nó với vô, giọng gãy gọn: "Tao nghỉ chơi mày rồi!"

Chẳng thèm nhìn vẻ tiu nghỉu của hắn hơn 1 giây...

... Hôm sau...

... Hôm sau nữa...

Nó bơm 1 xô nước đầy, định gội đầu. Vừa cúi xuống hất tóc qua đầu cho phủ xuống mặt, nó thấy bàn chân hắn đã đến gần tự lúc nào. Nó ngước lên nhìn, ánh nhìn như muốn cho hắn biết là: "Tao vẫn còn ghét mày á..."

Hắn toe miệng cười: "Tao bơm cho gội, gội dưới vòi nước thích hơn".

Nó lườm hắn một cái, rồi cũng nhe răng cười.

...

Một ngày, nó đi học về, nghe nhỏ bạn trong xóm bảo: "Thằng x đi rồi, nó nói làm "đầy tớ" con P sẽ không thích nó, không biết đi đâu..."

...

... 4 năm sau, đi học về, nhỏ bạn trong xóm đón nó trước nhà:

- Thằng x mới ghé, cũng mới đi rồi. Nó nói mấy hôm ngồi trước cổng trường đón để nhìn mày tan học, nó nói nhìn mày lớn, mày mặc áo dài đẹp quá, nó vẫn không xứng...

Nó không nói gì, cũng không hỏi gì thêm, lững thững vào nhà, nhỏ bạn với theo một câu trước khi đi:

- Giờ nhìn nó bảnh ra, cao to, đàn ông lắm, cũng mừng cho nó...
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Nhớ lần đầu tiên mềnh tập làm thơ
èo......!
Mềnh tưởng thơ mềnh làm là hay lắm....sau có người bảo; "thơ mềnh, hôk vần, hôk lối, hôk bằng trắc."
Đến h' mềnh cũg ứ hỉu nó là cái je`.

:hehe:
 

anh yêu

R.L.G
Joined
Nov 17, 2011
Messages
2,126
Points
113
20-11-2005 nhận đc 1 bó hoa tươi thắm và 1 thiệp chúc mừng từ đứa học trò, cảm giác thật khó tả, bất ngờ, bỡ ngỡ, vui vui và thêm chút ...mắc cỡ nữa :ngaiqua:
 
Top Bottom