Tạp ký: Kiếp nghèo...

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Gia đình S có 5 người, cha mẹ, 1 anh trai hơn S 2 tuổi và 1 em gái kém S 8 tuổi.

Cả gia đình túm tụm trú mưa trú nắng trong một căn nhà lá nhỏ tạm bợ dựng một góc bên trong bãi rác Thành phố, nơi mưu sinh của cả gia đình.

S cũng được đi học hết lớp 5 để "biết con chữ với người ta". S không học nữa vừa do gia đình không có điều kiện, vừa do không đủ ý chí để vượt qua mặc cảm lúc đến trường. Vì cái nghèo không phải là lý do duy nhất trong nhiều lý do hình thành nên mặc cảm trong S. Bởi, ngoài giờ đi học và giờ ngủ không đủ dài mỗi ngày, cuộc đời S vốn gắn liền cùng bãi rác từ lúc mới chào đời, nói một cách không khách sáo, con người S đúng là có "rửa sao cũng chẳng hết mùi", mùi của rác... như âm ỉ trong từng thớ thịt mất rồi...

S không được trắng trẻo như bạn bè cùng trang lứa. Dĩ nhiên rồi. Điều kiện sống của S quá khác biệt với những đứa trẻ bình thường. Nhưng thừa hưởng dòng máu Khơme từ mẹ, S mang vẻ đẹp hoang dã đầy sức sống. Một đoá hoa đồng nội không rực rỡ nhưng có sức hút khác thường. Bên cạnh đó do lao động thường xuyên, cơ thể S cũng sớm phổng phao thành thiếu nữ.

Khi S 14 tuổi, một ngày nọ, người quen của gia đình S nhà gần bãi rác, đến tìm cha S khi chỉ có mình S ở nhà... Bãi rác mênh mông như góp phần cùng tên đàn ông thú tính kia, vùi nát đoá hoa vừa hé nhuỵ chưa kịp đợi mùa về khoe sắc hương cùng ai đó...

Gia đình S biết chuyện... rồi cũng thôi... phận nghèo, dân di cư không tờ giấy lộn lưng, chỗ ngủ còn vá víu, chưa biết bị chính quyền đuổi ngày nào, càng không ai biết đến thì càng đỡ bấp bênh...

Ba năm sau, ba mẹ S chọn được một chàng giỏi việc trong "xóm rác", cũng là người đồng cảnh ngộ như gia đình S, hai nhà nói với nhau một tiếng, thế là S có chồng.

Sau đó một tuần... S năn nỉ anh trai nói chuyện với chồng mình... vì theo lời S, hắn quá bạo lực những lúc đêm về...

S chưa từng có bạn trai trước khi gặp tai nạn đáng tiếc kia và trước khi lấy chồng, không có người chia sẻ, không tiếp cận nhiều với xã hội bên ngoài bãi rác, mọi thông tin và kiến thức về mối quan hệ nam nữ đều mù tịt...

Anh của S cũng chẳng khác gì S...

Hai anh em dù muốn nói về một-vấn-đề-gì-đó, cũng không biết phải nói gì, nói như thế nào, đúng sai ra sao...

Lại một tuần nữa trôi qua, S nói với anh trai: "Em không chịu đựng được nữa"...

Một sáng nọ, nghe "xóm rác" kháo nhau rằng nửa đêm S tông cửa nhà chạy ra đường... Không biết đã đi đâu...

... Bao nhiêu năm vẫn chưa thấy trở về...

11/12/2012
 
Top Bottom