Lấy Chồng Xứ Lạ Đáng thương thay cho đời Hoa trẻ dại Bởi phận nghèo nên thân phải ly hương Kế sinh nhai nên đau khỗ đêm trường Gạt nước mắt mà nhận tình thương… nơi xứ lạ… Có ai hiểu cho khối sầu nghiệt ngã Chấp nhận cuộc tình trong lã chã dòng châu Đức phu quân mà chẵng chút gì nhau… Vì báo hiếu nên đành trao duyên kiếp ... Tình yêu đâu ? có ai mà biết .. Gạt lệ lòng để thiếp giấc qua đêm Năm tháng trôi qua chỉ có một nỗi niềm Đời tủi nhục với kim tiền vật chất… Lấy chồng xa chớ đâu gần gang tất Nhớ Mẹ già bệnh tật ở quê hương Nỗi cô đơn trằn trọc suốt canh trường Ai thấu hiểu nỗi buồn người con gái ???... Lữ Khách Lấy Chồng Xứ Lạ 2 Đau xót thay cho nguời em gái Phãi lưu đày về tận mãi nơi xa Đến một nơi không quyến thuộc tình nhà Sống nhẫn nhục cho qua ngày ...đoạn tháng... Em đã sống với cuộc đời chán nản Nợ ân tình em phãi ráng trã cho xong Đêm từng đêm lệ đẫm gối em nằm Tình chăn gối như tim lòng em băng giá... Vì hiếu nghiã nên em đành phãi trã Ơn sanh thành cho hỉ dạ song thân Giã biệt người yêu trong tan nát cõi lòng Về xứ lạ để làm thân...tôi...mọi... Ai có hiểu cho thân liểu đào trôi nỗi Lệ tuông dòng để đổi lấy ...kim ngân Nghiã phu thê như băng phủ tim lòng Bởi cãnh khổ của bất đồng ...ngôn ngữ... Lữ Khách Lấy Chồng Xứ Lạ 3 Chiếc phi cơ từ từ chuyễn bánh Em theo chồng xuất cãnh khỏi quê hương Xa người thân lòng se thắt đoạn trường Em đâu biết sự nhiễu nhương đang chờ đợi Đời đau khổ là chuỗi ngày sắp tới Em bên người không tiếng nói ...yêu thương... Lòng cô đơn với trống vắng nỗi buồn Bên chồng mới mà tình thương đâu chẵng thấy Đời tẻ nhạt đêm lẫn ngày lệ chãy Kiếp tơ tằm đâu thấy vải dệt nên Song thân ơi .. ơn nghiã con đáp đền... Hẹn lai kiếp ...xin kề bên báo hiếu... Phu quân ơi ! nếu có thể chỉ mong anh hiểu Cho một người vắng thiếu nghiã ái ân Phụ mẫu ơi ...đừng khe khắt quá trong lòng... Xin chớ để cỏi lòng con....tan nát... Lữ Khách Lấy Chồng Xứ Lạ 4 Tôi viết lên lời chân thành an ủi Từ phương trời về tận tới đảo xa Mong rằng em ngưng suối lệ chan hoà Đừng đau xót cho đời hoa ...héo úa... Bao năm qua ai nào đâu có rỏ Em như nguời không có họ lẩn tên Cơ cực lầm than...hạnh phúc chênh vênh... Hoa tuy có chủ , nhưng bồng bềnh một bóng... Mỏi mắt chờ trông đêm dài tháng rộng Mong một ngày được giải phóng kiếp phù sinh Bạn hữu nơi đâu ? em chỉ có một mình Nguyệt Lảo hởi sao se tình...nhầm lẩn... Năm tháng trôi qua luôn trách mình bạc phận Khóc cho đời sao lận đận trái ngang Nghiã phu thê ? ôi cay đắng phũ phàng Ngày rữa mặt bằng đôi hàng nuớc mắt... Lữ Khách Lấy Chồng Xứ Lạ 5 Biết tin em nơi tận miền xa đó Tháng năm dài vò vỏ đau thương Hạnh phúc khói sương , lệ nhỏ canh trường Lòng trắc ẩn ...nhớ thương về quê mẹ... Ai có hiểu cho lòng cô gái trẻ... Bị đoạ đày bởi người mẹ vô lương Đức phu quân như kẻ ở ngoài đường Mặc cho vợ bị niên trường ...hành hạ... Nguyệt Lảo ơi ! sao ông nhẫn tâm quá Se tơ nhầm với người lạ...không tim... Sống cô đơn trong tức tưỡi nghịch duyên Đời bất hạnh với nổi niềm ngan trái Để cho em mang khối sầu mãi mãi... Suốt kiếp nầy đành phãi gánh thê lương Em giờ đây như thể xác không hồn Nguời xưa hởi ! anh trào tuông tình huyết lệ ... Lữ Khách Lấy Chồng Xứ lạ 6 Xin gởi về em nơi miền xa xứ lạ Lời ân tình của kẻ quá sầu đau Bao nhiêu năm em mưa nắng dãi dầu Nuốt nuớc mắt...nhận làm dâu nơi xứ lạ... Anh không trách là em phụ , ngã... Chỉ thương buồn vì em quá khỗ đau Dù đôi ta đã lở vở mối duyên đầu Nhưng anh vẫn mong cầu ...em hỉ hạnh... Nếu mai đây anh vùi thây nơi đất khách Không trở về nơi canh cánh nhớ mong Anh xin em đừng oán trách trong lòng Vì đã hẹn vào những năm về truớc... Chắc có lẻ sẽ không bao giờ có được Ngày tương phùng truớc lúc phãi đi xa Người xưa ơi ! đừng suối lệ chan hoà Hảy vui vẻ như tình ta ...chưa có... Lữ Khách 25-02-08
TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 1 Đã lâu lắm em không còn sáng tác Những vần thi bi đát của cuộc đời Về chuyện tình hai lối rẽ …phân đôi… Và thực tế là những tiếng cười cay đắng … Mười một tháng giêng , anh ra đi lẵng lặng … Không oán than , không cay đắng u sầu … Không giả từ dù chỉ nói một câu … Em chết lặng dưới trời âu …giá buốt … Mười lăm tiếng trên phi cơ dài thặm thượt Nhưng cũng may còn thấy được dáng hình Em trở về vừa chớm áng bình minh Linh cữu anh trần tình nơi đại sảnh … Nỗi đớn đau như xuyên tâm vạn mãnh … Anh nằm đây với xác lạnh vô hồn Từng bước buồn , em biết nói gì hơn Nghe đau nhói như từng cơn hành quyết … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 2 Rượu em rót mời anh chung tống biệt Cho tâm linh tình tiết một cuộc đời … Anh đã làm tròn trách nhiệm ở hai nơi Chữ hiếu trung anh là người quân tữ … Áo trận sờn vai với binh đời lữ thứ Chiến tích oai hùng trang sử ghi công Kinh tế thời nay đã vững như trồng … Song nhi đó đã thành công tốt nghiệp … Buồn bả thay cho …hiền điệt … Mới lập thất gia đã tiễn biệt cha hiền Âu cũng là số phận an thiên … Nên không để cho dâu hiền báo hiếu … Anh không nói nhưng lòng em rất hiểu Anh ra đi hiếu nghiã đã vẹn toàn … Chỉ đau lòng cho mẹ quá thương con Mà tức tưỡi trong mõi mòn …đau khỗ … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 3 Chiếc áo quan đã chìm dần nơi huyệt mộ Bao người thân vây kín chỗ …đất anh nằm … Một đời người có được …bao năm ???... Em cảm thấy trong lòng bao khác lạ … Chung quanh anh giọt sầu rơi lả chả … Khóc vì anh đã quá vãng linh hồn … Nấm đất buồn em rãi để vùi chôn … Một thi thể đã vô hồn …nơi âm cảnh … Người thợ xây đã đỗ dần từng mãnh … khối bê tông đặt quánh …lạnh lùng … Nhìn bầu trời em suy nghĩ mông lung … Không biết anh được cùng miền cực lạc ? Rượu mềm môi , em thấy lòng chua chát … Mấy mươi năm cũng như hạt bụi trần … Lê bước buồn lòng tự hỏi…bâng khuâng … Bao lâu nửa thì tới phần em tạ thế ???... Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 4 Lần nầy đây biết bao giờ em trở lại … Đất mẹ thương yêu thừa thải những vui buồn Một bóng hình đã cố y vùi chôn … Bao ân kỷ của linh hồn em yêu mến … Người đã tạo ra bao đau sầu khập khễnh … Cho lòng em đi đến nảo tâm sầu … Một nổi niềm bay khắp cả trời âu … Làm tan nát một tình sâu …đời lữ khách … Em không dám oán than hay hờn trách … Chắc ý trời muốn thử thách kiếp nổi trôi … Bạc trắng như vôi …nên tan nát hết rồi … Giờ còn lại những tràng cười …kinh dị… Nghiã đệ huynh chắc là anh hiểu ý … Một cô đơn mang thi vị …ái tình sầu … Biết bao giờ mới có lại những mùa ngâu … Để ô thước bắt cầu duyên đôi lứa … Lữ Khách TỐNG TIỂN HIỀN HUYNH 5 Địa vị tiếng tăm nay còn đâu nửa … Chỉ vì yêu mà mục vửa cà cuộc đời … Chữ chung tình như những áng mây trôi … Người xem nhẹ như đầu môi chót lưỡi … Em đánh đổi bằng nửa kiếp người trôi nỗi … Lấy nghiã nhân đối đãi với mọi người … Đạo lý luân thường vẫn nhớ mãi anh ơi … Chưa vấp phải dù cuộc đời lận đận… Điều đáng tiếc là chưa tròn bổn phận … Với mẹ già chữ hiếu …vẫn chưa xong … Anh ra đi , mẹ đau đớn tâm lòng … Và hiền tẩu cũng phòng không chiếc bóng … Uống đi anh cho tâm hồn lắng đọng … Cỏi u linh …anh hoài vọng những gì ?... Đã bao lần em định bỏ ra đi … Nhưng không nở bởi vì chưa đầu thất … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 6 Em luôn muốn cho mình luôn tất bật … Để quên đi những mất mát đau buồn Rượu uống hoài sao lòng vẫn luôn luôn nhớ dĩ vãng của con đường nơi phố biển … Uống với anh , mà lòng em hiển hiện … Về ngày xưa ,anh chỉ dạy những tiếng đàn … Cung điệu buồn nghe ai oán …nhặc khoan … Nhịp mười sáu của chữ đàn dây rạch giá … Thời gian sau anh em mình từ giả … Mấy mươi năm em trả giá nửa cuộc đời … Đất khách quê người buồn lắm anh ơi .. Có ai hiểu cho kiếp người …lở cuộc … Ngày như đêm vàng tay vì khói thuốc … Rượu mềm môi nhưng không ấm được tâm lòng Cô lữ sầu chìm nhập cả trời đông … Nên mượn bút mà viết lên dòng tâm sự … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 7 Từ dạo đó em là người cô -lữ … Những dòng thi càng thêm chữ u hoài … Viết cho cuộc đời số phận rủi may … Từ tấm bé đến chuỗi ngày …xa xứ … Cho chính em một tình thu bất tử … Và thế nhân với bao lành dữ cuộc đời Gian trá , lộc lừa , phản bội …lả lơi … Nhìn thế sự theo dòng đời …cuồng ảo … Vì cái chi mà người ta lổi đạo ?... Đem ái tình theo quỷ đạo cuồng quay … Sa đọa xác thân theo những chuổi ngày … Coi lễ giáo ngoài tai như không có … Người còn đây …tình vẫn còn đó … Nhưng thay ngôi như rác cỏ bên lề … Vui thoả xong rồi thì lại chán chê … Và tiếp tục làm trò hề cho thiên hạ … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 8 Em cảm thấy tình người sao rệu rã … Vì lợi danh mà trả giá bất kỳ … Mặc tiếng đời khinh rẻ …thị phi… Ôi thế sự còn gì là …đạo đức … Nên em viết réo gọi từ tiềm thức … Nhân nghiã con người từ đáy vực trở lên … Đạo hiếu song thân , thê tử phải đáp đền … Đừng ích kỷ mà họ tên …bia miệng … Không phải em muốn làm người nỗi tiếng … Vì thế nhân đã thể hiện lâu rồi … Thế kỷ nầy luôn còn mãi cái tôi … Nên rất khó mà đổi dời trong mai một … Ở nơi đâu cũng có nhiều xấu tốt … Kẻ quá dư , người ủ dột …cơ hàn … Xó chợ đầu đường rách rưới lang thang Bao trẻ nhỏ , ai cưu mang quảng dưởng ???… Chắc có lẻ anh cười em hoang tưởng … Nghỉ đâu đâu mà không chí hướng cho mình Hay viết về ba cái thứ linh tinh … Mau thức tỉnh mà hoà mình vào thế cuộc … Lữ Khách TỐNG TIỄN HIỀN HUYNH 9 Trời sắp tối nghiã trang không đèn đuốc … Em giả từ vì không còn được tỉnh tâm Phố xá về đêm cũng từng bước thăng trằm Cơn sóng biển cũng ì ầm …vỗ nhịp … Ngủ yên nhé nếu mai nầy có dịp … Em trở về mình uống tiếp nghe anh … Nghiã đệ huynh em vẫn mải trọn dành Nơi đất khách vẫn mời anh cạn chén … Em xin hát một bài trọn vẹn … NẤM MỘ TÌNH QUÂN …oanh én chia lià … Bài ca nầy em sáng tác giữa canh khuya … Cho hiền tẩu trong đằm đià nước mắt … Lý con sáo mang nổi niềm quặn thắt … Lời than van ôi đặm đặc cung sầu … Bao nhiêu người tức tưởi dưới canh thâu … Em uất nghẹn mà cuối đầu …tiễn biệt … Lữ Khách Chúc anh an giấc ....
Tôi Và Em 6 Tôi và em hai mãnh hồn đơn lạnh Khi đêm về thường canh cánh đau thương Mượn vần thơ đễ đốt nát đêm trường Ngồi gặm nhắm bao chuyện buồn ...nơi xứ lạ... An ủi cho nhau những khi lòng sa ngã Bởi cuộc đời và quá khứ quá khỗ đau Kiếp nhân sinh trong cuộc sống cơ cầu Thân lữ khách với tình sầu bất biến Em và tôi hai phương trời dịu viễn Nhưng đã nhủ lòng hai tiếng ...yêu em... Ngỏ ý tình thơ trong đêm vắng im lìm Bằng linh cảm con tim mong tình yêu xất hiện Trăng tỏa sáng ánh ngời soi mặt Biển Như chỉ lối con thuyền ẩn hiện của hải đăng Tôi yêu em như từng đợt sóng ngầm Tuy êm ả nhưng ...ngang tầm giông bão... Lữ Khách
Quân ca còn nhớ D muội chứ ...uống bia ít ít thôi...kẻo mai này ..........muội hem có chuốc ca ca say được
Mèn ơi bặt vô âm tín bấy lâu nay hén ...bộ lên xe bông rồi hay sao nà hihìh...dạo ni anh bỏ rượu bier rồi đâu có uống nửa chứ . bây giờ mà gặp lại muội thì ca ca sẽ không chống nổi đâu hihihi ...Mến chúc muội cùng gia đình van an nha ... Tình thân Sắc Thu Tình Tri Kỷ Tình có đẹp khi vạn sầu bên cạnh? Ai vô tình đã vén mãnh hồn đau ? Tình Thu ơi ! xin chớ vẫy tay chào Hảy tô đậm cho nhau...hồn tri kỷ... Ta đã đợi một sắc màu mộng mị Trong nắng vàng hương vị ngọt ái ân Vòng tay anh sẽ say đắm ân cần Và xiết chặt vào những lần gặp gỡ Gió thu lạnh nhưng xin em đừng lo sợ Cho tâm hồn bở ngỡ phút bên nhau Mặc mùa thu làm sắc lá phai màu Anh sẽ giữ cho nhau...hồn thấm đậm Dù đôi ta có cách xa vạn dậm Nhưng trong lòng vẫn thắm mộng duyên trao Đừng làm cho lan tím úa phai màu Xin đừng để sắc thu vàng...rỉ máu... Lữ Khách
m vẫn thường về ttc nhưng có điều chỉ ghé thăm a tý rồi lại ra đi vì a quay về DTH và tin lời cô ấy ( e thật sự ko có quay về DTH và cũng ko có lien hệ với người a ghét nhất ...nhưng a lại nói e xí gạt a....e đành im lặng ra đi ). Lúc đó mọi lời giải thích đều vô ích...vì a ..........giờ gặp lại ráng mà um mớ tâm sự của m nà kể chuyện tình yêu.... trách trái tim sao cứ mãi ngập ngừng khi hiểu rằng đã yêu người đến vậy cứ ngại ngùng cho đến khi đã trễ nguời đón cho mình một hình bóng giai nhân... ở bên nguời lòng bỗng thấy bâng khuâng vì chẳng lẽ gần mà xa như thế cố sẽ quên lời trái tim chống chế rồi hiểu rằng mình thật quá ngô nghê nguời chọn rồi...thôi đành vỡ cơn mê nén nỗi đau chúc cho nguời hạnh phúc giữa dòng đời ta giao nhau một lúc chỉ vậy thôi mà tim mãi ê chề rũ bóng dài trên triền cát lê thê ta nặng nhọc đi qua miền thuơng nhớ tự nhủ lòng phía sau lưng tình vỡ ngoảnh lại làm gì?..nơi ấy chỉ là mơ.. đến một ngày tôi bắt gặp dòng thơ chuyện tình trong đó chỉ là dang dở nguời tác giả như vô tình nhắc nhở tôi chính là nguời con gái trong thơ người nói rằng một thời nguời đã mơ đến với tôi bằng trái tim rộng mở những hồn nhiên gieo cho tình trắc trở yêu dấu lòng người chỉ gửi câu thơ đã rất lâu nguời vẫn cứ ngóng chờ còn tôi mãi một nụ cuời hờ hững rồi cứ thế chôn tình trong tuyệt vọng sợ vỡ òa một ánh mắt ngu ngơ ôi uớc gì..!....tất cả chỉ là mơ khi tỉnh dậy tất cả đều như cũ ta trở lại với khoảng thuơng nhớ chưa ánh mắt buồn..chưa có những sầu thơ tất cả chỉ là..của một thoáng vu vơ...!
LẤP MỘ TÌNH THI Tất cả cũng chỉ vì thơ ... Thế cho nên mới tan tành vụn vở ... Nghiã ái ân như là ... khách thợ ... Nợ ba sinh ...như một mớ tro tàn ... Nhắc lại làm gì khi tình đã sang ngang ... Để lại cho anh bao hàng thơ nhỏ lệ ... Đời còn chi ...ôi nỗi sầu nhân thế ... Từng giọt mưa ...cho thế hệ nghịch chiều ... Hảy để lụy tình cho linh lãng phiêu diêu ... Những dòng thi còn bao điều khúc mắc ... Anh vẫn là anh ...mang niềm đau quặn thắt ... Nhưng thời gian ...đã dẫn dắt đi rồi ... Hảy chúc cho người đẹp mộng chung đôi ... Ta sẽ là ta không đổi dời mai một ... Sầu khỗ , đau thương ...em ơi hảy nhốt ... vào mộ sâu mà thiêu đốt cho rồi ... Đừng bao giờ giữ lại cái ...tôi.... Lữ Khách Mèn ơi ....lặn 1 hơi quá lâu mới nổi lên ...bây giờ thở ra 1 bài dài quá mạng hìhihi...anh bây giờ không còn làm thơ như xưa nửa ...hôm nay lấy con dao cùn ra họa với em nè ...chèn ui lục nhách hà ...hết bén rồi ...chịu khó đọc 1 tí nha hihihi ...chúc em vạn sự an hỉ ...
HOÀI THU Hạ đi Thu đến úa vàng Hàng cây rủ lá điêu tàn phố quen Mưa buồn réo rắt trong đêm Quyện cùng tiếng gió gợi thêm nổi sầu Em giờ mãi tận nơi đâu? Thu về có nhớ đêm thâu thuỡ nào? Biển tình soi sáng đầy sao Mắt chìm trong mắt lệ trào hoen mi Niên trường Thu đến rồi đi Tim tôi vẫn mãi tình si theo mùa Lệ lòng tuông chảy theo mưa Đoạn trường luyến nhớ như vừa chia tay Tây âu tháng rộng năm dài Anh còn hơi thở...dạ hoài tình em... Lữ Khách
Em cần người dạy em biết thứ tha... Rồi một ngày em cũng sẽ quên anh Hay biết đâu hết một đời..có lẽ Em vẫn cười nụ cười xưa ngạo nghễ Để giấu đời một khúc hát đam mê Kiếp lục bình khi một chốn đôi quê Anh lãng quên dù chưa lời từ giã Em non nớt mộng mơ nhiều xa lạ Vết xước nào cho đủ bước ngày qua Em cần người dạy em biết thứ tha... Để em giữ trái tim mình không chết Một người đi không hẳn là đã hết Mà tim ngoan vội vùi lấp mặn mà Với thời gian dĩ vãng sẽ nhạt nhoà Quên thì không..đơn giản thôi..hết nhớ Trái tim em sẽ xóa đi hằn vỡ Nụ cười xưa trở lại..biết hững hờ Thôi nhé anh..không thể cứ lập lờ Em thế chấp cả linh hồn ra cược Chẳng tính toan nhận gì khi mất được Rồi trắng tay trong ván cược bất thường Nếu không thể cùng nhau hết con đường Em lui bước xin nhường anh đi trước Khi trái cấm không rơi vào tay ước Ngọt ngào xưa nay hóa đắng là thường chèn ui...dzị là a chê e dài dòng đó mà...thấy ghét a ghê...cứ ghẹo e hoài à
Tình Cô Đơn 7 Tôi muốn viết một cuộc tình cay đắng Khối u sầu trong thầm lặng khỗ đau Cuộc sống tha hương sao lại quá cơ cầu Ai biết đuợc mặt sau...đời viễn xứ... Vì hòan cãnh nên không quyền do dự Sống cuộc đời trong khổ sự ép duyên Có phãi đâu vì vật chất với kim tiền Vì ân nghĩa nên hỉ nguyền trao trã Tôi không óan trách trời cao hay thiên hạ Trách nhiệm nầy phãi ngã gía một con tim Trong âm u tữu bạn với màng đêm Ai có hiểu một nỗi niềm cô quạnh Ngất ngưỡng say trong men sầu canh cánh Tôi cô tình thắm lạnh cã hồn đơn Em và tôi cùng cãnh ngộ tủi hờn Nên thông cảm sự nhiểu nhương đời bất hạnh... Lữ Khách 31-10-07
Lời Muốn Ngõ Muốn nói với em lời tâm tình chân thật Nhưng sợ rằng làm phật ý tim em Nên ngày đêm ấp ủ một nỗi niềm Lòng ray rức nên càng thêm ...sầu não... Không biết em có còn tỉnh táo Đễ nghe lòng tôi gỡ tháo buồn lo Tôi giờ đây ruột rối như tơ vò Người yêu hởi ! có hiểu cho lòng tôi đó ??? Chia tay nhau cõi lòng luôn vò vỏ Khối sầu nầy ...em có rỏ cãm thông ? Hay quay đi khi nuớc mắt tuông dòng ? Hoặc xúc động với cõi lòng trắc ẩn ? Cao xanh ơi ! sao đời tôi lận đận Hơn nữa cuộc đời vẫn chưa tận niềm đau Hạnh ái thu nao sao cứ mãi thét gào Tôi như thể con tàu ...đi nguớc hướng ... Lữ Khách
Tình Đồng Cãm Bao năm qua tôi làm thân viễn xứ Nh ưng trong lòng vẫn l ưu giữ bóng hình em Mặc thời gian làm hoen úa con tim Tôi cứ mãi kiếm tìm ....ngày xưa củ Em hiện đến nh ư một con thác lũ Trôi cuốn đau buồn trong ấp ủ con tim Đánh thức hồn tôi bằng tia sáng triền miên Với tình cãm uyên duyên của người con gái Tôi với em hai mãnh đời từng trãi Đau khỗ lòng bởi luyến ái ...cách chia Điệp khúc từ ly trỗi dậy lúc canh khuya Nên mượn bút xẻ chia tình ngan trái... Những dấu ấn trong cỏi lòng còn lưu mãi Đau đớn , u buồn, khổ ải vẫn chưa phai Tôi với em cùng thấu hiểu cãnh đêm dài Nên con chử viết trao ai...tình đồng cãm... Lữ Khách
Tôi Yêu Em 4 Tôi yêu em bằng tình yêu chân thật Chớ không gì vật chất hèn sang Em đã đổi thay một lối sống hoang tàn Làm quên lãng sự phũ phàng đời viễn xứ... Tôi biết em vào mùa đông tuyết phủ Khi sắc màu ủ rủ dưới trời băng Trong không gian bao phong vũ thét gầm Tôi cô độc âm thầm trong giá buốt... Thầm mong ước cho mình có được Một mối tình sánh bước cạnh bên nhau Cho trời đông không phũ lạnh một màu Cho cuộc sống vẫy chào tia nắng ấm... Tôi yêu em một tình yêu sâu đậm Như con thuyền thăm thẵm vượt trùng khơi Lướt phong ba bão tố của cuộc đời Để về lại bên người gieo bến mộng... Lữ Khách
Giao Mùa Tịnh Ái Gió đầu đông làm lạnh lòng người lữ thứ Nhớ dáng nàng-mang thi ngữ sắc thu Đêm cô liêu sao giá buốt âm u Nơi quê mẹ tim lòng em có nhủ??? Đừng hờn trách nguời ơi xin tha thứ Đừng buồn phiền vì hai chử nhớ nhung Ta yêu nhau dù hoàn cãnh có khốn cùng Hảy giử vẹn tình chung khi xa cách... Thực tế đó mới là một thử thách Cho tâm hồn tự bạch tiếng yêu thương Gởi ấm cho nhau khi giá lạnh đêm trường Em chớ đễ nhiễu nhương tình bên cạnh... Mình phàm phu chớ phãi đâu thần thánh Mà cỏi lòng không canh cánh vấn vương Nhớ nghe em lời anh hay nói thường Trời có xập xuống anh vẫn thương em mãi mãi... Lữ Khách
Tình Xuân Cách Biệt Xuân đã về mẹ hởi có hay Lòng con triủ nặng suốt đêm ngày Hoa mai rực rở màu khoe sắc Mẫu tử chia lià …nỗi đắng cay … Dương gian di ảnh mờ sương khói … Đất khách cô tình tuyết phủ rơi… Còn đâu bóng dáng người hiền mẫu … Khoé mắt tuông trào …dáng xuân ơi… Lữ Khách
Chúc Xuân Đời ta như cánh chim bay Cách xa nguồn cội biết ngày nào nào sum Xuân sang hoa sắc tưng bừng Mà sao ta vẫn không ngừng sầu vơi Xuân nay là mấy Xuân rồi Mà ta vẫn mãi phương trời xa xôi Xứ người Bạn hữu tôi ơi Đón Xuân xứ lạnh bùi ngùi nhớ thương Cuộc đời lữ khách tha hương Làm sao có được tình thương sum vầy Thôi đành chấp nhận rủi may Cho qua ngày tháng buồn say ân tình Xuân này hy vọng bình minh Xua tan đau khổ ly tình cách chia Thiên tai đói khát chia lìa Từ hôm nay sẽ lập bia chôn vùi Đón mùa Xuân mới tươi vui Năm châu bốn Biển người người thương yêu ... Lữ Khách
Mùa Xuân- Nhớ Mẹ Ước gì con hãy còn son Để con bên Mẹ không còn cách xa Xuân nay Mẹ đã đi xa Mà con ở mãi phương xa mịt mùXứ người xuân đến âm u Lòng con trĩu nặng như thu úa sầu Nỗi buồn đất khách trời Âu Nhớ về quê Mẹ đau sầu lệ rơi Xuân nay lại vắng Mẹ rồi Một mình con đón xuân rơi giọt buồn Mai vàng rũ nụ thê lương Như lòng của Mẹ nhớ thương con khờ Bây giờ một bóng bơ vơ Tay cầm Mai thắm... Mong chờ Ngày xưa... Cô Đơn
Anh Đã VềAnh đã về với lời hẹn đêm traoMà năm tháng đã dạt dào nhung nhớCho đôi tim hoà chung một nhịp thởTrao hồn mình để trả nợ ...ái ân...Anh trở về để tìm lại vầng TrăngMà năm tháng thi nhân hằng mơ ướcNối đường tơ với tiền duyên ô thướcCho lòng mình...thậm thượt...đam mê...Anh đã về nơi sài phố tình quêĐể gặp em xoá ê chề nổi nhớ...Cho nảo cân thôi sầu vương cách trởCho linh hồn không khốn khổ vì em...Anh đã về là xoá hết màng đêmThắp sáng lửa hương cho mình thêm nồng cháyCho tình ta quyện hoà cùng nhau mãi...Lan tím màu là hạnh ái của đôi ta...Lữ Khách
CỐ QUẬN TÌNH XANHLặng nhìn cố quận xa xămEm ơi có biết tháng năm nơi nầyNổi buồn phủ kín trời mâyGởi sầu gởi nhớ bủa vây tâm lòngU linh nhân ảnh trời đôngYêu em anh viết từng dòng nhớ thươngEm , anh xa cách đôi đường…Nhất ngôn ước thệ vấn vương cỏi lòngHởi người em gái chờ mong ?Ôm dòng thi ngữ cô phòng đợi anh Nơi xa tim có trọn dành ?Gói niềm tâm sự tình xanh hẹn thề Niềm thương , nổi nhớ tình quê Hương xuân nồng thắm vẹn bề tình lang In trong tâm khảm dáng nàng …Lữ Khách
NỔI NIỀM XUÂN ĐẤT KHÁCH Xuân lại về với nổi nhớ không tênLời ước hẹn còn lênh đênh lây lấtThân lữ khách trường niên đều tất bật ...Manh áo chén cơm ...sự thật ở xứ người ...Băng gía ngập tràn nên cảnh sắc kém tươiDù xuân đến ngược xuôi trong tuyết phủ ...Đã mấy xuân qua sao lòng ta còn ấp ủ ...Một bóng hình chưa làm chủ được trái tim ...Xuân hởi Xuân ơi ta đâu biết kiếm tìm ...Niềm thương cảm của nổi niềm ân hĩ ...Có phải nảo cân ta còn nhiều ít kỷ ...Nên Xuân về còn ủy mị dở dang ...Ta cô đơn trong mỏi mệt cơ hàn ...Nơi đất Mẹ còn chứa chan dòng huyết lệ ...Buồn tủi nhớ nhung cho mãnh đời dâu bể ...Biết bao giờ ta mới kiệt quệ ...nhớ nhau ...LỮ KHÁCHTÂN NIÊN KÍNH CHÚC MỌI NHÀTHÀNH AN HẠNH HĨ THÁI HOÀ HƯƠNG XUÂN