{xuân2013} Xuân của Nó...

master_X

Member
Joined
Jan 30, 2013
Messages
17
Points
13
Nó… 23 tuổi , nhìn cũng được….cái cách ăn nói bất cần đời, pha chút chảnh choẹ của nó khiến nhiều anh tò mò… nó rất thích ăn chơi … những buổi tiệc xuyên đêm, những lần ăn nhậu đến khuya lắc khuya lơ…và những lần khi trốn đi chơi xa 2 3 ngày cùng bạn bè….đối với nó ngày nào cũng là lễ hội …
Sao hôm nay bến xe miền đông lại kẹt xe cứng ngắt vậy ? nó cau có…đoàn người đi bộ tay xách vali, người đeo balo, kẻ kéo lê chiếc túi nặng quằn quại…. di cư à? Đi đứng cứ như động vật hoang dã, nó chửi lầu bầu trong miệng như vốn dĩ cái thói quen xâu mà không biết từ lúc nào đu bám nó không từ bỏ ….hai bên con đường về, người ta bày biện những chậu mai uốn éo đủ mọi hình tượng, gian hang bánh kẹo sấm uất…à 23 tết rồi, nó quên mất…

Vừa về đến nhà nó lôi vội cái điện thoại trong túi sách ra, gọi ngay cho đám bạn để tính “kèo” đi chơi tôi nay và đặt hẹn tết rôm rã… đang phân vân lựa chọn quần áo cho bữa tiệc đêm…Mẹ nó gọi…
- Con gái đang làm gì thế
- Con đang soạn đồ, gì thế mẹ
- Tết nay mẹ làm mứt mãng cầu cho con ăn nhé?
- Mấy cái đó quan trọng gì đâu mẹ,sao cũng được, mà mẹ mua cho rồi làm làm gì cho mệt.
- Uhmm,tại hồi nhỏ con thích ăn mứt mãng cầu của mẹ làm nên mẹ muốn làm cho con ăn…
- …….

Nó ngội bệt xuồng đất , nó nhớ lại cuộc nói chuyện với mẹ trong điện thoại….. giọng mẹ buồn buồn vì cái gì ấy nhỉ? Hay tại mình thay đổi nhiều quá ….. nó tự hỏi….

Hồi ấy, nó là học sinh giỏi nhất trường, cái trường tiểu học vùng sâu vùng xa đường đất đỏ ấy,và cứ mỗi lần tết đến, nó vui hơn cả khi đi lãnh thưởng cuối năm vì nó biết ba với anh nó sẽ về ăn tết cùng nó và Mẹ sau ngần ấy thời gian xa sứ lập nghiệp, Mẹ sẽ làm cho nó món mứt mãng cầu ưa thích, nó sẽ được ăn thoả thích đủ loại bánh mứt ngon, nó sẽ được mặc đầm đẹp đi chúc tết, và tức nhiên nó sẽ được lì xì... nó thích nhất cái không khí ngày 28 tết, cả nhà nó quay quần bên nhau bận bịu chuẩn bị đón tết, nó sẽ giúp mẹ tỉa củ làm dưa món, anh hai và anh ba của nó sôi nổi thui góc mai rừng vừa chặt lén mấy ông bên lâm trường hồi sáng sớm. mẹ nó, chị họ và bà ngoại ngồi gói bánh tét mà nói chuyện rôn rã, ba nó vừa chụm củi cho nồi bánh tét vừa hát những ca khúc về xuân bên chiếc đan guitar và sẳn dịp khoe ca khúc vừa sáng tác, nó thích thú hát theo, 2 anh trai cúa nó giả làm trống đùn đùn hát theo, ngoại cười đưa hết hàm răng súng lưa thưa, mẹ nó trề môi như không quan tâm, nhưng nó biết Mẹ đang hạnh phúc... chiếc áo đầm màu xanh ngọc như công chúa mà mẹ mua cho nó mặc tết được nó treo kỹ càng trên vách nhà ngay giường ngủ, nó hay nằm ngắm hằng nhiều giờ liền và ước " mai mốt mình sẽ có cả thật nhiều chiếc áo đầm đẹp như vậy, mỗi ngày sẽ mặc 1 chiếc". mẹ cười bảo " ngày mai con mặc thử đi" nó nhất quyết không chịu vì muồn để dành tết vì sợ cũ....đêm 30 nhà nó sáng rực cả một vùng rẩy vì 2 3 cái bếp củi
85319c1bbd9ebe784c1265a8190bb9a2_53045779.images.jpg

Nó lăn săn chạy qua chạy lại, bị mẹ đánh 1 phát thật đau nó khóc thé lên rồi ngồi tự kỷ ở 1 góc nhà,cả nhà cời ồ lên,mẹ nói " đánh xả xuôi "...mẹ bắt nó đi tắm trước khi giao thừa, nước giếng lạnh buốc ấy vậy mà nó cứ tỉnh bơ quên hẳn cái đánh lúc nảy, nó giỡn tiếp.... trong rẩy không có đin, sau khi chuẩn bị mâm quả cúng giao thừa, cả nhà ngồi quay quần bên nhau cùng xem pháo bông trên chiếc tivi trắng đen xài bình điện 11 in cũ kỷ ấy...ba nó lại ôm cô người tình lâu năm của ba vào lòng cây đàn guitar và khoáy động chương trình văn nghệ, nó đứng múa lửa trước cả nhà và ca ca khúc thì thầm mùa xuân....tết ngày xưa của nó được bất đầu như vậy......

Nó tỉnh giấc..5h chiều.nó nằm soài người dưới nền nhà ngủ khi nào không hay, tay vẫn nắm chặt chiếc điện thoại.... một giấc mơ thật đẹp.....không...đó không chỉ là giấc mơ...đó là tuổi thơ của nó...một phần cuộc đời nó...là ký ức của nó....có lẻ vì mọi thứ xung quanh nó đã thay đổi ...nên dù không cố ý nhưng nó lại vô tình xếp lại và để quên ở đâu đó cái ký ức ngọt ngào ấy...thôi.. nó "cancel" những cuộc hẹn chơi tết...nó gọi lại cho Mẹ....
- Alo, mẹ hả?
- Uh, sao con?
- Mẹ làm mứt mãng cầu cho con ăn tết nay đi, rồi tết nay mình về quê thăm mọi người, sẳn tiện làm đám giỗ ngoại luôn nha.
- Mẹ mua mứt rồi.
- Troiiii, sao mẹ mua nhanh vậy?
- Thì con kêu mẹ mua đi cho khoẻ, làm làm gì cho mệt.
- À, hay tết nay mẹ con mình gói bánh tét đi..
- Thôi ...thôi..thôi..ăn có bao nhiêu đâu mà gói chi, ko có bếp nữa, không lẻ nấu bằng bếp gas?
- Uh...à ...28 tết nay con với mẹ đi chợ tết nha.
- Haizzz, năm nay không có 30 , 28 con mới đi thì còn gì đâu mà mua, 25 đi siêu thị, 27 đi chợ tết ok?
- Dạ, vậy đi mẹ....
- OK, [cúp máy]...[SHOCK,mẹ hiện đại quá]
Nó tiếp tục loay hoay soạn quần áo, nhưng lần này là soạn quần áo mặc tết để cùng Mẹ về quê, chứ không phải cho những buổi tiệc tùng như nó vẫn hay làm...
61e0fa166bf1e1014c50150aff0b038f_53045778.taixuong.jpg

Nó thầm nghĩ...mặc kệ cuộc đời thế nào, cuộc sống sẽ thay đổi ra sao.Có lẻ, bắt đầu từ mùa xuân này, tết với nó sẽ là lý do để nó được ở bên cạnh những người mà nó thương yêu, những người mà nó gọi là gia đình...và tức nhiên sẽ luôn nhắc cho nó nhớ về tuổi thơ, phần ký ức đẹp nhất trong cuộc đời một lần làm người này.Nó hiểu rằng, mùa xuân giống như 1 tấm lụa trắng khổng lồ để riêng mỗi con người tự tay thêu dệt lên mong muốn của chính mình trong một góc ... nào đó...
347a6861abb9eccfbde0ee30a15d30d6_53045781.62383552936668052467546482756n.jpg
 

Mad

New member
Joined
Feb 1, 2013
Messages
17
Points
3
Nó thầm nghĩ...mặc kệ cuộc đời thế nào, cuộc sống sẽ thay đổi ra sao.Có lẻ, bắt đầu từ mùa xuân này, tết với nó sẽ là lý do để nó được ở bên cạnh những người mà nó thương yêu, những người mà nó gọi là gia đình...và tức nhiên sẽ luôn nhắc cho nó nhớ về tuổi thơ, phần ký ức đẹp nhất trong cuộc đời một lần làm người này.Nó hiểu rằng, mùa xuân giống như 1 tấm lụa trắng khổng lồ để riêng mỗi con người tự tay thêu dệt lên mong muốn của chính mình trong một góc ... nào đó...
Mình cũng phải thay đổi cách sống hiện tại thôi.Cuộc sống đối với mình vô cảm quá rồi
 

Mad

New member
Joined
Feb 1, 2013
Messages
17
Points
3
Cuối cùng cũng đã có người hiểu được ngụ ý của em. Em dzui quá:57: Hehehe
Vậy là mình với bạn đồng cảm về cách sống ở xã hội bây giờ ? Mình thì thấy cách suy nghĩ này nó cũng ảnh hưởng với nhiều người và mọi tầng lớp xã hội hiện nay.Có chăng là vòng xoáy cuộc đời nó làm con người ta phải vô cảm?
 

fellow

Well-known member
Joined
Aug 20, 2010
Messages
3,217
Points
113
Cuộc sống là hư vô nhạt nhẽo cho nên mình cần thêm chút gia vị để đời nó mặn mà thêm màu sắc
 
Top Bottom