Cà phê

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Giọt cà phê buồn đắng
Thơ: Huỳnh Duy Lộc

Quán vắng
Mình anh
Ngồi đợi em
Lắng nghe
Tiếng thời gian
Nhỏ giọt
Đều
Em không đến
Giọt cà phê
Buồn
Lặng lẽ
Rơi!
Đọng lại
Bờ môi anh
Đắng chát!
 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Hoa cà phê
Thơ: Xuân Diệu
Buôn Ma Thuột, 12/2/1979

Hoa cà phê thơm lắm, em ơi
Hoa cùng một điệu với hoa lài
Trắng ngà, trong ngọc, xinh mà sáng
Như miệng em cười đâu đây thôi

Hoa dạt dào thơm, mắt dạt dào
Mỗi hoa như thể một vì sao
La đà mỗi nhánh hoa chi chít
Tất cả hoà hương: sâu, rộng, cao...

Em đến đây em, đặng bốn bề
Ta cùng lạc giữa hoa cà phê
Cho sương ướt tóc, hương đầy áo
Cho trĩu hồn thơm, mới trở về

Nguồn: Xuân Diệu một khoảng trời thơ, Sở VHTT Nghĩa Bình, 1986



 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Ly cà phê cuối thu
Thơ: Đoàn Ngọc Thu

Giữa mùa thu mà không có thu
4 bức tường chật chội…
Ngoài kia tơi bời gió thổi
Khua lá vàng xao xác những nẻo xưa

Bạn ra hồ đợi ngắm hoàng hôn
Nhớ uống dùm một ly đen đá không đường
Nhậu vội mùa thu sắp cuối…
Gió xao xác tựa những viên đá lạnh
Tan lanh canh trong vị đắng heo may
Một chút ngọt của nắng mật đọng lại
Luễnh loãng bay theo những đám mây…

Day dứt không gian cái nhớ giao mùa
Đẹp và buồn như khóe thu ba thiếu phụ
Dường như có tiếng thu thảng thốt
Ngã trên bông quỳnh đã nở đêm qua
 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Ly cà phê tháng tư


Xin đừng mời tháng tư một ly cà phê
Ta sợ hoa xoan mất ngủ
Dẫu bỏ muỗng đường vào câu hát cũ
Chắc gì ngọt tai nhau.

Đành từ chối ly cà phê em trao
Kẻo mất ngủ một đời xa xứ
Xưa trót nhấp ngụm môi thiếu nữ
Ai ngờ vọng trắng suốt mười năm.

Nhỏ xuống tháng tư, từng giọt đắng long tong
Quán thời gian đâu bán ngày xưa cũ
Ký ức chồn chân bên tháng tư vẫn vũ
Hoa xoan không nói gì, chỉ tím phia mùa đi.

(In trong tập thơ: Thơ tình hay nhất dành cho bạn - NXB Thanh Niên, in lần thứ nhất năm 2003, tái bản lần 2 năm 2006)
 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Mắt cà phê đen
Thơ: Lê Đạt

Quán cà phê hè
Xanh nét mi che
Bóng xếch sợi me
Tóc tuổi học trò
Băng hát Diễm... trưa
Tên những mưa xưa
Kính vá đồng tiền
Chùa Hà quên... quen
Mắt cà phê đen

Nguồn: Lê Đạt, Bóng chữ, NXB Hội nhà văn, 1994


 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Quán cà phê mặt trời
Thơ: Hoàng Nhuận Cầm

Với bàn tay còn lấm bụi than,
Anh dắt em vào quán Mặt Trời,
Có lẽ cà phê pha quá ngọt,
Cốc thuỷ tinh trần tục nắng thiên đường.

Hai chiếc thìa trong hai chiếc cốc con,
Lặng lẽ khuấy lên một điều rât lớn
Cuộc đuổi bắt không có ai chạy trốn
Anh phập phồng bình thản đến vu vơ.

Có chút gì linh diệu giống như thơ
Lại phảng phất như phù dung mới nở
Điều bí mật anh sẵn sàng tiêt lộ
Mà mặt trời cố chấp vẫn chưa tin.

Mà mặt trời cố chấp - Nếu như em...
Mà mặt trời cố chấp - Nếu như anh...
Nếu mặt trời cố chấp sẽ cô đơn!

Nguồn: Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến, Hoàng Nhuận Cầm, NXB Hội nhà văn, 2007
 

Biển

Người về từ lòng đất
Joined
Apr 16, 2011
Messages
450
Points
18
Khi cúi xuống, gặp một vầng trăng vỡ
Rớt vào ly lấp lánh một nỗi buồn
Có bến nước, có con đò lặng lẽ
Trôi lênh đênh theo mắt ngó Mỵ Nương.

Trái tim ngọc đựng một vầng trăng bạc
Nước mắt vui sao vỡ được tim người.

Chỉ là khách qua đường, anh ghé vội
Sẽ đem theo đôi mắt ướt Mỵ Nương
Còn nước mắt anh xin gởi lại
Để mai kia khóc vỡ cuộc tình buồn.
 
Top Bottom