Hạc giấy

L

lehuuhau

Guest


Tôi chuẩn bị một vali đầy ắp tập sách,nếu tôi đậu đại học ở Sài Gòn,tôi sẽ ở lại học luôn,còn nếu rớt,tôi cũng sẽ ở lại luyện thi tiếp.
Ba mẹ đã lo cho tôi chu toàn tất cả,tôi phải cố gắng vì tương lai của bản thân.
Ngày tiễn tôi đi thi,cha mẹ cứ nằng nặc đòi đưa tới Sài Gòn,cả cái Hương con thím Bảy hàng xóm cũng xin đi theo.Tôi quyết không cho,đi xa mệt mỏi,vả lại cha mẹ đã già yếu rồi,mẹ tôi lại đi xe là cứ ói liên tục như người say.Cuối cùng,cha mẹ cũng đồng ý cho tôi đi,cái Hương sụt sùi:
-Anh đi nhớ về nha!và dúi vào tay tôi mấy con hạc giấy
Tôi cảm động lắm,cái Hương mới mười ba,nhỏ thó như cô nhóc lên chin.


Tôi đậu đại học ở Sài Gòn,ngành sư phạm kỹ thuật.Cha mẹ vui mừng làm gà,làm heo đãi họ hàng,lúc đó tôi lại bận đi làm thêm,thế là không về,họ hàng gọi đùa là ba mẹ tôi đãi chay.

Việc học tất bật cuốn tôi đi,quanh đi ngoảnh lại,tôi đã tốt nghiệp đại học và đi làm cho một công ty nước ngoài ở thành phố.Tôi lo học,lo làm,đến nổi năm năm đại học và năm đầu đi làm,tôi chỉ về nhà đúng dịp tết.Mùa xuân năm nay,cũng lại dịp tết tôi về.
Cái Hương đang tất bật cùng cha mẹ tôi chuẩn bị trang trí cho ngày tết,tôi thoáng giật mình,thì ra tôi được dư ngày phép,nên xếp cho về sớm.Thấy tôi về,mẹ đi vội ra cửa
-Chà,con trai mẹ về rồi!
-Dạ!thưa cha,thưa mẹ con mới về
Mái tóc bạc trắng của cha khẽ quay lại:-Con trai về rồi,vô đây đi con!
Tôi khẽ nhìn cái Hương,cô bé có đôi mắt sang long lanh:
-Em chào anh!
Đi vội vào nhà để tránh ánh mắt dò xét của mẹ,tôi bắt tay vào việc trang trí nhà cửa,cha tôi vui lắm,ánh mắt ông nhìn tôi đầy hạnh phúc,mẹ thì lại truêu chọc:
-Chắc năm nay nhà mình có con dâu,ông nhá!
-Ừa!Cha tôi ấm giọng,cha chờ hơi lâu đấy cu tí à!
Cha gọi biệt danh lúc nhỏ trước cái Hương làm tôi ngượng chín người,tôi đánh trống lảng:
-Năm nay nhà mình có đông khách như năm rồi không cha nhỉ?
Cha tôi khẽ thở dài:
-Bạn bè cha,đứa đi xa,đứa về trời,…mấy bác cũng già yếu,…chắc năm nay con phải siêng đi thăm họ hàng đó!
-Dạ!tôi cười thầm trong bụng,thoát được cảnh lấy vợ là đã vui rồi!
 

MinhThy

<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
Joined
Nov 17, 2011
Messages
3,907
Points
113
Chuyện này là chuyện của Hậu hả :saoco:
 
L

lehuuhau

Guest
Phần 2
Những ngày tết trôi qua thật nhanh,mới đó mà đã mùng sáu,tôi thu gom hành lý và chào cha mẹ đi thành phố làm,bất chợt nghe giọng mẹ từ bếp vang ra:
-Ở lại ăn bửa cơm cái hả đi con ơi!
-Dạ!tôi đáp nhưng thực lòng không muốn,rồi tự nhủ là chiều đi cũng chả mệt mỏi gì,trời lại mát
Cái Hương loay hoay tiếp mẹ tôi bếp núc,tôi vốn dĩ đã quá quen với việc này,những lúc tôi vắng nhà,cha mẹ tôi đau yếu hay có chuyện gì cái Hương đều qua làm tiếp.
Bửa cơm trôi qua thật nhanh và ấp áp,tôi bắt gặp bố mẹ nhìn cái Hương rất chìu mến,và còn lien tục gắp đồ ăn cho nhỏ,quên cả cậu con trai mình.
Sau bửa ăn,mẹ dọn trà bánh và trái cây lên ăn,cái Hương thì rửa chén sau nhà.Tôi thấy mẹ môi cứ mấp máy như muốn nói điều gì lại thôi.
…………………………………
Thêm một năm nữa lại trôi qua,tết này tôi đi công tác bên Đức nên cũng không kịp để về thăm nhà.Người Đức rất lịch sự,xếp trực tiếp cho tôi nghỉ hai ngày mùng để đi chơi.Tôi lại chả biết nơi nào để đi.
Về phòng,lên mạng xem tết ở quê nhà,lòng cũng nôn nao,bất chợt tôi lấy bóp mình ra và lục lọi.Cái bóp củ mèm,đã tám năm tôi mang nó,nhưng nó cũng chỉ hơi xấu và củ,vẫn còn tốt chán.Tôi lục lọi một lúc,thấy mấy chú hạc giấy ngăn trong cùng,thì ra là những chú hạc cái Hương đã cho tôi lúc tôi đi thành phố thi đại học,các chú hạc đều xếp bằng giấy,rất đẹp,tôi đếm,tất cả có bảy chú.Tôi lăn ra phòng,khẽ huýt sáo,đếm đi đếm lại bảy chú hạc,như cố tìm điều gì không rõ…

Tôi được nghỉ phép hai tuần sau khi về nước,một mặt xếp cũng muốn tôi nghiên cứu thị trường địa phương tôi ở để mở chi nhánh,điều đó nếu xảy ra,có nghĩa là tôi sẽ làm việc gần nhà,có thêm cơ hội chăm sóc cha mẹ già yếu.
Tôi mở vội cánh cửa,nhà trống không,gọi mãi vẫn chả thấy cha mẹ.Thu xếp gọn đồ đạc lại,tôi thả bộ qua nhà chú thím Bảy.Vừa vào tới cổng,tôi đã nghe giọng chú thím sụt sùi
-Bán hết tất cả cũng không đủ tiền chạy chữa cho cháu!
Lại nghe giọng mẹ tôi:
-Chị chỉ có khoảng năm chục triệu,em cứ lấy mà chạy chữa cho cháu,chị tính để dành cước vợ cho thằng cu tí!
Lại ci tí!Tôi mở cửa:
-Chào chú thím Bảy,à,thưa ba mẹ con vừa về.
Mẹ tôi vui mừng chạy lại ôm chầm lấy tôi,rồi sụt sùi:
-Cái Hương phải mổ tim gấp rồi con,qua tận Singapo,chi phí khoảng năm trăm triệu,…mẹ tôi nói trong tiếng khóc.Tôi biết mẹ yêu thương cái Hương như con gái trong nhà.Tôi an ủi mẹ:
-Mẹ để con xem tình hình đã.
Mẹ tôi đi vội ra sau buồn,tôi cũng đi theo,cái Hương gầy tọp,xanh sao,chỉ riêng đôi mắt vẫn sáng như sao đêm:
-Anh về rồi à!Mắt cái Hương khẽ lăn một giọt nước mắt sống.Tôi thấy tim mình cũng quặn đau.
-Bác sĩ nói không mổ gấp thì em nó khó qua khỏi!Thím bảy nghẹn lời,mà giờ thím không thể chạy đâu lo số tiền lớn như vậy.
Tôi làm mấy năm,cũng có hơn hai trăm triệu,tôi nhẹ giọng:
-Thế thím đã lo được bao nhiêu?
-Cộng hết các khoảng,cũng được hơn trăm thôi con à!
Tôi nghe giọng thở dài chán chường từ một ai đó.Tôi hun vào tay cái Hương:
-Em an tâm,anh sẽ có đủ cho em,chú thím khỏi bán nhà!
Trở về nhà,lòng tôi trống vắng,đưa hết các tài khoảng cho mẹ đi rút,cũng chỉ hơn hai trăm triệu,mẹ tôi gom bán hết tất cả gia tài của bà,cũng được hơn trăm nữa.
-Vậy mình cố lo thêm một trăm nữa là được con trai à,để mẹ đi mượn mấy dì con!
-Thôi khỏi đi mẹ,tôi thấy thương mẹ vô hạn,con sẽ lo cho cái Hương phầm còn lại,bác sĩ nói sau mẹ?
-Trong tuần này phải chuyển đi gấp con à,nếu không thì không kịp nữa!
Tôi biết Việt Nam cũng có vài ca mổ tim thành công,nhưng ghép tim thì chưa nghe nói,chỉ đi nước ngoài ghép.
-Mẹ nói thím bảy an tâm!Ngày mai con sẽ lo phần còn lại,giờ mẹ và thím đi chuẩn bị và làm thủ tục đi!
Nhìn dáng mẹ thất thiểu đi,tôi thấy lòng đau buốt,tôi đã quên mất nhiệm vụ đứa con,mai là có cái Hương,tôi sẽ làm tất cả để lo cho cái Hương,dù tôi có phải bắt đầu lại từ con số không.

………………………………………………………………………
 
L

lehuuhau

Guest
:decoi:khè khè,tới đây mắc cho con bú ùi,chắc vài bửa mới tiếp được,hic
 
Top Bottom