Nhật ký SheiranT

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
03/11/2014

Tự dưng nghĩ về chuyện chân cẳng.

Hồi nhỏ, ở quê, nhà lại nghèo, nền đất nhấp nhô chứ hông được tráng xi măng nữa, cũng không có gì chơi. Em bé thì thường bạ gì lạ lạ hay quơ cho vô miệng. Nên giữ em là ẵm suốt cho chắc.

Ngoại dặn, ẵm em đừng ẵm nách. Lớn em sẽ bị đi hai hàng, hoặc dáng chân hông đẹp.

Không ẵm nách thì rất mỏi tay. Nhưng bao nhiêu năm, 3 đứa em, không đứa nào mình ẵm nách. Kể cả đến giờ, thỉnh thoảng bế con ai nựng cũng vậy luôn. Vì mình rất yêu trẻ em. Con ai cũng kưng hết ^_^

Đúng hay sai thì mình không biết. Nhưng 4 chị em trong nhà, chân đứa nào cũng thẳng tắp và đi một hàng, dù không ai dạy.
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
03/02/2015

Trăm năm mới sơn móng tay một lần :v

10675687_937431092934763_1607309419391557942_n.jpg


1969226_937431119601427_9215909741659290069_n.jpg
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
06/03/2015

Lần thứ 4 từ nhỏ đến lớn cắt tóc ngắn...

10410492_1060754277274020_1718843875959102964_n.jpg


11057317_1060754437274004_2989261613951227308_n.jpg


IMAG2156_1_zpso8rzbopx.jpg


Hồi tháng 2, lần đầu "vẽ" móng tay. Do đối diện nhà có tiệm nail mới mở, buồn tình rãnh rỗi qua ủng hộ. Xong tháng 3 lại qua...

IMAG2146_zpsiu7tcwko.jpg


11018982_952110784800127_1151111278063378305_n.jpg


Thui kệ, mỗi tháng ủng hộ bạn ý... một lần... cũng dzui dzui :p
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
23/04/2015

Anh í thường bảo, tính cách của em, bàn chân em, làm anh liên tưởng tới một nàng Báo gấm như trong tranh của thương hiệu Cartier. Nên hay gọi mình là "baby Panther".

Chiều, anh í nói, sắp tới anh có một "cuộc chiến". Đang lúc tức giận, ko hiểu sao anh lại nói với luật sư lâu năm của anh "nếu chúng ta không thắng trận này, my panther is coming, cậu sẽ bít tay...". Nói xong anh thấy có gì đó thú vị hết sức, cảm thấy thư giãn hẳn, còn mặt chàng luật sư thì thật ngớ ngẩn. Kkk...".

Đệch... @_@
............

Câu chuyện mì ăn liền...

Bữa đi QChâu. Book trễ nên Langham hết phòng. Sát khu hội chợ thì chỉ có 2-3 ks cao cấp gì đó thôi, nên ở Polly. Ks này dạng ks căn hộ. Phòng đẹp... Nhưng trong ks ko có NH... Anh í ko biết trước điều này...

Khuya, đói đói (chỉ có mình đói, ảnh thì ko)... Khu hội chợ nên ko có hàng quán gì như khu dân cư. Nói chung cảm giác "hiu quạnh" lắm... Ảnh thấy có lỗi vì để mình đói, đề xuất qua Langham ăn, lúc đó muộn rồi, mình thấy sát ks có shop 24h, rủ ảnh đi mua mì ăn liền...

Ảnh ko biết mì ăn liền là gì...

Về, mình nấu mì... Rủ ảnh ăn thử... (Có 2 đôi đũa)...

Ảnh: "anh ko đói, em ăn đi".

Mình dzụ dzỗ thử miếng cho zui, dù sao cũng chưa ăn bao giờ mà.

Ảnh thử... "Ồ, ngon nhỉ"...

Thử lại lần nữa...

Xong là "thiệt" say mê luôn...

Mình buồn cười... Giả bộ gắp gắp...

Thông thường ảnh cực kỳ lịch sự... Nhưng lần này ảnh thậm chí ko nhận ra là ảnh quất hết 3/4 tô mì của mình... Xong còn... Húp nước thử nữa chứ...

Tối hôm sau cười cầu tài rủ mình mua tô mì về "ăn cho vui"...
....

Nãy, bữa nay anh í một nùi meeting cả ngày, than mệt đủ kiểu... Về nhà khoe mới ăn tối xong... Thường hôm nào mệt anh í sẽ ghé đâu đó, ăn và làm vài ly vang hoặc vài chai bia. Không mệt thì toàn hẹn hò bạn bè đi ăn tối cùng.

Mình hỏi ăn gì...

Ảnh hí hửng: "anh mua mì ăn liền về đổ nước sôi vô như em làm"...

Chờ wơ... Chắc tui chớt.... @_@
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
"Người dưng" bảo: "em thích mấy cái bông bé bé, anh đi gặp khách gần biên giới, thấy bên đường, chụp cho em"...

Bởi... Em chẳng cần tỉ phú, em chẳng cần đẹp trai, chỉ cần một người của riêng em và trong tâm trí luôn nghĩ đến em thế này thôi... :hongio2:

10389965_985751634769375_5969252976300137651_n.jpg


11193247_985745031436702_3264059682879673062_n.jpg
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Anh đang tìm mua một sản phẩm, trên TG chỉ mới vài cty sản xuất được, mà sphẩm của cty bên TQ là đạt yêu cầu nhất... Nhưng mình không thích người của cty đó... Mình nói thôi đừng mua, để tìm cty khác (chưa tìm thấy, có 1 cty bên Đức nhưng sphẩm của họ anh chưa hài lòng)...

Anh cười, bảo: "Xưa giờ trong kinh doanh anh không nhìn người, chỉ nhìn sản phẩm, dịch vụ và lợi nhuận".

Mình vờ xụ mặt...

Anh lại cười, nheo mắt: "Nhưng từ bây giờ bất cứ điều gì vợ anh ko thích, ko vui, anh sẽ không làm, em là quan trọng nhất. Mình sẽ tìm cty khác, hi vọng có thể tìm thấy ở Đức". Rồi vỗ nhè nhẹ lên tay mình...

Mình biết những hợp đồng của anh luôn với khoản lợi nhuận không nhỏ, một cái hợp đồng hơn mình làm cả đời...

Anh luôn chìu mình vô điều kiện như thế...

Ở bên anh, mình cảm thấy mình sinh ra không phải để mệt mỏi chiến đấu với cả TG, mình không cần mạnh mẽ, bởi mình có mặt trên cõi đời này chỉ đơn giản để mỉm cười và được che chở, thương yêu...
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Chiện tềnh đim phia...

- Trai: Giờ em có thể đến bên anh ngay không, anh nhớ em lắm...
- Gái: Nếu 1km hay thậm chí 5km... em sẽ thay đồ và chạy bộ đến...
- Trai: Xa hơn...
- Gái: Xa hơn 5km tí thì em chạy xe máy...
- Trai: Xa nữa...
- Gái: Xa nữa thì em đắp mền ngủ thui... huống chi 20 giờ bay, em ghét máy bay chết đi được...

:v

Klq nhưng tự nhiên nghĩ tới hồi xửa hồi xưa thời iu cái người mềnh iu nhứt, nửa đêm nhớ quá lội bộ sang nhà người ta... từ q8 qua q6... đi chậm vừa đi vừa nghĩ vu vơ, gần sáng mới tới... xong đứng ngoài ngõ đợi tới giờ ngta đi học... ra ngõ thấy mình cho bất ngờ chơi zậy thôi... Mà làm mấy lần như zị chứ hok phải một...

Công nhận gớm thiệt chớ... :haha:
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Anh tài năng, đáng yêu, chu đáo, chân thành, chung thủy, thành đạt... danh tiếng tầm quốc tế...

Anh bận rộn... công việc cứ cuốn anh đi, rất khó để gặp nhau dẫu chỉ 2-3 ngày... sau lần gần nhất gặp nhau, 7 tháng trời vẫn chưa thấy anh thăm tôi... Tôi đã nghĩ anh quá quan trọng công việc hơn tôi... Tôi cần người đàn ông dành nhiều thời gian cho tôi hơn... Tôi không quan tâm đến thành công, tài sản, hay địa vị của anh.

Thay vì định 2 năm sau sẽ cưới, tôi quyết định chấm dứt... Tôi đã nghĩ anh quá hoàn hảo về nhiều mặt, có khó gì gặp một người hơn tôi gấp trăm lần... Tôi thanh thản nhẹ nhàng ra đi...

Khoảng 1 năm sau... khi tôi chuẩn bị kết hôn với người khác... Người đàn ông này yêu chìu tôi hơn tất cả những giấc mơ điên rồ nhất tôi đã từng mơ, mọi thứ đều hoàn hảo... dĩ nhiên là... hoàn hảo hơn anh...

Khi tôi đang đắm chìm trong hạnh phúc mỹ mãn, tôi được tin... Sau lần cuối gặp tôi, anh phát bệnh, một căn bệnh về não... bác sĩ nói vẫn có thể làm việc nhưng không biết sẽ chết lúc nào, cứ mỗi 6 tuần phải đến bệnh viện... nên anh đã cố tình để tôi chán mà rời xa anh vì không muốn tôi lo lắng... vì tôi trẻ... anh muốn tôi có một hạnh phúc trọn vẹn lâu dài...

Tại sao những người đàn ông từng đến với tôi đều yêu tôi một cách thiệt thòi như thế...

Nhìn lại, tôi nợ quá nhiều...

Biết phải trả sao đây...

Nghe tim mình rất đau....
 
Top Bottom