Tôi tập viết truyện

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Tôi đã tập làm thơ......tôi thiết nghĩ, thơ tôi cũng đủ fong fú rồi.
Bây giờ tôi chuyển qua văn.
Tôi hy vọng, tôi sẽ viết được những mẫu chuyện ướt át đầy cảm động và không sai vần như những vần thơ tôi làm.
Mong được sự ủng hộ của mọi người nha.
:hehe: :lau:
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Một buổi sáng đi ăn Phở

Sáng nay, mới hơn 6 giờ sáng....người anh bà con chạy qua đánh thức tôi dậy và rủ tôi đi ăn sáng.

Tôi uể oải thức dậy và hơi cáu vì bị đánh thức.

Nhìn ra ngoài, tôi thấy trời đã sáng chưng rồi, không như bên Mỹ bằng giờ đó nhưng trời vẫn còn tối mặc dù xe cộ hối hả chạy đầy đường để đến hãng xưởng cho kịp giờ làm việc.

Mở cửa ra ngoài, tôi khẻ nói với người anh bà con là
"anh chờ em tý để em đi tắm."
Anh ấy nói.
_ Tắm gì sớm thế?
Ừ, sớm thiệt nhưng đó là thói quen của tôi khi ngủ dậy đi ra khỏi nhà là phải tắm.
Ngồi lên xe, anh ấy nói.
_ Mình đi ăn Phở rồi đi uống cafe, chỗ này Phỏ ngon lắm.
Tôi trả lời,
_ Ok.

Thế là hai anh em nhong nhong phóng xe chạy.

Ngồi sau yên xe, tôi đảo mắt nhìn hai bên vệ đường và hít thở không khí ban mai. Tôi thấy quê hương đẹp lắm, tất cả không vội vả, người ta khoang thai chở nhau đi trên phố ăn sáng.

Chạy một hồi, anh ấy đậu xe lại bên vệ đường, tôi thấy người ta ngồi chi chít bên nhũng hàng ghế để ăn Phở.
Mùi Phở bốc lên thật thơm và quyến rũ, làm tôi cũng đói bụng theo hương vị của nó.

Sau khi ngồi xuống, anh ấy gọi hai tô Pho Bò, thế là tôi ngồi xì xụp vừa húp vừa ăn...công nhận nó khá ngon.
Tôi ngồi ăn Phở và nhìn cô chủ bán Phở.

Một sự việc làm tôi hết hồn khi thấy bà ấy tay vừa mới quyẹt mũi xong và chùi vội vào cái mông, sau đó bốc bánh phở và các thứ cho vào tô. Tôi vội vàng ngưng ăn và khẻ khều ông anh bà con nhưng ông ấy cứ mãi miết húp nước lèo.

Tôi hết dám ăn và ngồi nhìn chung quanh, bỗng người anh hỏi "sao không ăn tiếp..?"
Tôi mĩm cười và nói "Em ăn sáng ít lắm."
Anh ấy nói: "Vậy mình đi uống cafe nghe nhạc nha."
Tôi gật đầu đồng ý và nói thầm "lần sau đừng ăn Phở nữa nha."
:lau:
 

Sheiran

Administrator
Staff member
Joined
Nov 17, 2011
Messages
5,260
Points
113
Được đó em, cứ thế phát huy :hey:. Viết văn đơn giản và hay nhất là viết về những gì quanh mình, có sao viết vậy, ko cần phải tưởng tượng gì hết, chân thực :laclu:
 

*yEsTeRdAy*

Well-known member
Joined
Dec 2, 2011
Messages
1,019
Points
113
Hắn......và thêm một hắn nữa.....!

Phải rồi, thật đúng như tôi đã nghĩ.....nhưng đó là chiêu cờ thật hay, đã khiến
cho nhiều người vấp ngã.

Hồi đó...xa rồi, khi tôi biết có người luôn mãi như là cây si, hắn cứ trông chờ.
Nhiều khi đã có người nhắc khẽ nó để nó thức tỷnh.....aizzzzz.......nó cứ như là
tên mù trong màng đêm, nó cứ cố gắng đợi chờ.
Tôi mĩm cười tự hỏi "Tỳnh là kái chi....sao mà có người cứ như tên khờ thế."

Nếu người đó thật sự nghĩ đến nó........thỳ kòn đỡ nhưng đây chỷ là sự lợi dụng...
lợi dụng cái hay...cái giỏi của hắn thôi.

hihihihihih........ lúc đó, tôi thầm nói.....thôi kệ...chuyện kủa người khác....giờ
hắn đang chỳm đắm tron cơn mê..có lôi kéo thỳ hắn cũng bò trở lại thôi....cứ
để một ngày nào đó nó sẽ hiểu....rồi ngày đó cũng đến.....aizzzzz......hắn ra đi
trong sự giận dữ...hắn biệt tăm....rồi tôi cũng chả để ý đến nữa.

Thời gian qua đi......rồi bỗng một ngày...thêm một người xuất hiện....hắn cũng
rất giỏi....hắn giỏi và giao tế cũng hay nữa.

Lúc đó, tôi lại thầm nghĩ....thêm một người bước vào bùa mê....tôi mĩm cười và
chờ đợi. Đôi lúc, có những sự mâu thuẫn....lời qua tiếng lại, tôi có nhắc nhè nhẹ
như mong muốn hắn nên để ý tỳm hiểu, hắn như không hiểu...hay có lẽ lúc đó
hắn cũng đã biết tôi nói gì nhưng làm sao qua khỏi cửa ải chứ....hắn lại chỳm
đắm trong cơn mê tỳnh ái. Tôi cũng đã nhận ra đó chỷ là lợi dụng mà thôi.....một
sự lợi dụng để vương lên, mà cũng hay...tôi công nhận là hay thiệt với tài dụ ngọt,
với dáng ngây thơ đã khiến cho những con tym kia bị rỷ máu.

Họ không nhận ra, trong dáng ngây thơ....nét dịu dàng nhưng tâm hồn là yêu nữ.
Aizzzzz...giờ hắn cũng ấm ức ra đi trong đầy yêu thương và căm hận.
hihihihi............thôi....kệ mi, chúc mi.....an vui.
:deu:
 

ChÂu DũNg

* kEeP sIlEnce *
Staff member
Joined
Apr 14, 2011
Messages
2,750
Points
113
Nhiều Chuyện,

Rồi thời gian trôi qua....trôi đi từ từ...êm ả như một giòng sông.
Sau đó, tôi lại gặp một người.......hihihiih......thế giới ảo cũng tếu nhỷ....đủ mọi thứ chuyện.
Kệ....cứ thử rồi sao....kệ nó, mình cũng chả thèm để ý....chỷ trò chuyện cho vui thôi.
Rồi từ từ......tôi lại quen, lại biết....lại trò chuyện.
Ôi thôi...sao tếu nhỷ, tôi lại được nghe đủ thứ chuyện....chuyện về hàng xóm.
Aizzzzzz......tôi cứ mỉm cười....và ừ hửh hoặc lẩn tránh nhưng chuyện cứ như đang cố gắng nhét vào tai tôi
Tôi lại được biết, được nghe...cả những chuyện của người khác và những chuyện xa xưa lẫn hiện tại.
Tôi chả để ý mấy nhưng cũng tò mò.....hihiihihi..và tôi thầm nghĩ, sẽ một ngày đến lượt của tôi thôi,
thật là đúng...tôi cũng bị nữa.....hahahaha.
Nhiều chuyện mà....và ai cũng bị hết, ngay cả người thân nhất cũng bị nói chi là mình.


(Gúm.....tập viết chuyện..sao tếu nhỷ..!!!!!)
:hehe:
 
Top Bottom