Cạn chén quỳnh tương, cô đơn ơi Yêu thương khe khẽ ngủ ngoan rồi Mặc mùa Đông lạnh, người tri kỷ Nhẹ rót ân tình, rót càng vơi Miên viễn một đời ta với ta Ôm trọn hoang liêu, trọn nhạt nhòa Cảm giác của mình, mình lạ quá Ánh mắt rơi đều nơi đâu xa Này ta, ta chắc có buồn không ... Từng mảnh thương yêu nhặt lưng còng Tỉ mẩn ngày ngày đong sỏi đá Hàng cây rẽ nhánh, nhớ đi rong Cảm xúc trốn tìm trong giấc mơ Hương của mùa yêu ngạt mong chờ Cát đậu nhành mi, thương đáy mắt Giọt buồn xanh ngắt thưở chơ vơ03/11/2013