Xuân Hy

baycunggiacmo

Member
Joined
Feb 6, 2013
Messages
10
Points
13
Lâu rồi không làm thơ, làm 1 bài gọi là khai bút đầu xuân :chao:

XUÂN HY
Mình là tám x đời cuối
Hai không mười ba, tính tuổi, lớn rồi!
Mà sao lòng vẫn không thôi
Cuộn lên ước muốn được ngôi ( ngồi ) giảng đường
Dẫu rằng mình đã ra trường
Tốt nghiệp cao đẳng...thường thường đã lâu
Vào Nam ra Bắc, một câu
“ Có đi mới biết không đâu bằng nhà! ”
Tính mình vốn thích đi xa
Cộng thêm cái chí thật là kì ghê
Ý là mình chỉ mải mê
Làm điều mình muốn không e ngại gì
Như xưa mình đã đi thi
Ba lần mới đỗ Quả Trị Kinh Doanh
Ra trường cứ nghĩ phất nhanh
Như diều gặp gió, như mầm gặp mưa
Thế mà tựa giấc ngủ trưa
Tỉnh ra mới thấy mình chưa chọn nghề
Đúng với sở thích đam mê
Lấy đâu cái cảnh...phu thê mặn nồng
Bởi vì công việc đã không
Ở trong tâm trí, khát, mong, mỗi ngày
Làm việc chẳng giống đi cày
Chưa dùng đủ sức, chưa hay nghĩ nhiều
Công việc chỉ mong chạy đều
Không mong thể hiện – dám liều một phen
Mỗi ngày trở thành thói quen
Dậy, ăn, làm, ngủ, tựa gen di truyền
Giống như ván đã đóng thuyền
Giống như chim nhốt - tước quyền được bay
Mình tự đóng khung mỗi ngày
Trôi theo ngày tháng không hay đã già
Bây giờ cơ sự đã ra
Làm nghề không thích thật là khổ ghê
Làm cái công việc không mê
Tựa như ép buộc...không phê chút nào
Lấy đâu năng lượng dâng trào?
Lấy đâu công việc ào ào thăng hoa?
Bây giờ mình đã ngẫm ra
Được ngồi được viết chính là đam mê
Quá nhiều năm đã ngủ mê
Giờ làm sao chạm đam mê mây giờ?
Bùng lên quyết định bất ngờ
Mùng 9 tháng 7 là giờ đi thi!
Lần này không thể sai li
Nếu mà thiếu điểm là đi...cuộc đời
Nhưng mà đâu dễ như chơi
Cấp 3 – kiến thức đã rơi chỗ nào
Môn văn – thứ yếu ngày nào
Giờ thành cái ngưỡng, cái rào phải qua
Hồi trước chỉ học khối A
Nhưng mà xưa lắm, bỏ qua lâu rồi
Môn văn giờ khó quá trời
Đọc xong đoạn giữa, quên lời đầu tiên
Nhưng mà ngẫm nghĩ: - cái Duyên
Cái Nghiệp cầm bút – vẹn nguyên tim mình
Đâu thể cứ mãi lặng thinh
Sống đời không muốn, không chinh phục gì
Con người có đến có đi
Rồi cũng có lúc...xông phi lên trời
Sống mòn cho đến hết đời?
Hay làm một cú – tỉnh người ngủ mê?
Đi thi mình muốn chọn nghề
Biên Kịch rất thích, không chê điểm gì
Xuân này chính là xuân Hy
Vọng ước còn đó, ngại gì tháng Năm
Nay hạ quyết phải chăm, thi Đỗ
Biên Kịch thỏa lòng ước mơ
 
Top Bottom