MinhThy
<marquee behavior="alternate" scrollamount="1"><fo
- Joined
- Nov 17, 2011
- Messages
- 3,907
- Points
- 113
Một con đĩ sẽ có nhiều lý do để vào nghề.
Đa phần vì “hoàn cảnh”, vì “nghèo”, vì “truyền thống”… Nhưng với Ả, Ả làm đĩ vì Ả muốn làm đĩ. Chỉ đơn giản như thế.
“Đẹp như em, không làm đĩ thì thật là phí.” Người đàn ông đầu tiên của Ả đã nói câu này. Câu nói ám ảnh cả đời Ả.
***
Rõ ràng rằng Ả là một con Đĩ.
Nhưng trớ trêu thay, Hắn lại không thể ngủ cùng Ả, dù chỉ một lần.
Nếu như Ả đơn thuần như bao nhiêu con Đĩ khác thì có lẽ Hắn đã không suy nghĩ nhiều về Ả.
Một con Đĩ đơn thuần? Tức là bạn trả tiền và ngủ với nó, sau đó đường ai nấy đi. Hết.
Nhưng cái lạ lùng của Ả chính là Ả không cần tiền. Ngay lần gặp mặt đầu tiên của Hắn và Ả, Ả đã đốt tờ $100 bạn Hắn đưa để châm thuốc hút. Khi ấy nếu Hắn không kéo Ả ra ngoài, có lẽ bạn Hắn và Ả đã đánh nhau trong Bar.
Ả còn là một con Đĩ không đơn giản.
Ả đã lấy số điện thoại của Hắn, buộc Hắn phải hứa đi cùng Ả một lần, để coi như xin lỗi cho những gì thằng bạn Hắn đã gây ra. Khi ấy, Hắn đồng ý vì một điều đơn giản, Ả rất đẹp.
…
Lần đầu tiên Hắn hẹn hò cùng một con Đĩ, Hắn ăn mặc tuềnh toàng cho có lệ, cần chi sang trọng lịch thiệp khi người đi với Hắn là một con Đĩ. Hắn nghĩ thế.
Ả mặc quần jean ngắn, rách te tua, áo thun lệch 1 bên, để lộ đôi vai gầy, mái tóc vàng nâu rối bời được cột vội vàng phía sau.
Hắn đã biết rằng Ả đẹp ngay lần đầu tiên gặp, nhưng lần này gặp lại, Hắn vẫn trố mắt nhìn Ả vài ba giây trước khi Ả nheo mắt “Nhìn gì?”. Khuôn mặt Ả ngây thơ một cách khiến Hắn thấy bực bội. Hắn không chấp nhận một con đĩ lại có khuôn mặt ngây thơ như thế. Nhìn Ả như một cô tiểu thư ngang tàng, bướng bỉnh vì quen được nuông chiều. Thoảng phút giây, Hắn quên mất người đang đứng trước mặt mình là một con đĩ.
Với Hắn, điều đáng sợ nhất của Ả là đôi mắt. Mắt Ả to một cách kì dị, Hắn từng nghĩ rằng Ả dùng kính giãn tròng, nhưng không phải. Mắt Ả mênh mang như một mặt hồ… Không đúng, một đôi mắt như hồ mùa thu để diễn tả một đôi mắt đẹp. Còn mắt Ả như mặt biển chết… Nó xam xám, đen đen và cũng rờn rợn. Mắt Ả nhìn Hắn như có thể soi từng lỗ chân lông trên người Hắn.
Ả cư xử gàn dỡ và bất cần đời đến nỗi Hắn nghĩ thần kinh Ả có vấn đề. Khi anh bồi bàn mang nhầm tách cafê cho Ả, Ả hất ly cafê xuống đất vỡ tan tành trước sự chứng kiến của bao nhiêu người trong quán.
Anh bồi bàn rối riết xin lỗi rồi quay vào mang ra ly khác. Anh ta cần việc làm này nên chấp nhận hạ mình xin lỗi một con đĩ dù cho nó cư xử mất dạy như thế.
- Cô có thể kêu người ta đổi ly khác, cần gì phải làm cái trò đó? Cứ như bọn thất học.
- Vậy anh nghĩ một con đĩ thì sẽ cư xử như một vĩ nhân thời đại àh?
- Cô nói nho nhỏ, đĩ điếm có cái gì hay ho hay đáng để tự hào mà cứ khoe thế?
- Tôi là đĩ thì tôi nói mình là đĩ. Đấy là nghề của tôi. Tại sao con người ta cứ sống trong sợ hãi, ngay cả việc gọi cho đúng tên một sự vật, sự việc mà cũng không dám làm… hèn thế. Làm gà, làm gái, làm điếm, đứng đường… Đĩ, làm ơn cứ gọi là đĩ được không? Nếu từ ấy nó quá gớm ghiếc để thốt ra từ cửa miệng con người ta, thì chắc chắn loài người đã không tạo ra nó.
Ả nói một hàng dài bất tận… giọng run run. Hắn không bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó, Hắn sẽ ngồi nghe một con đĩ dạy đời. Đúng là đời này thật… Đĩ.
Đêm ấy Hắn và Ả chia tay nhau, trước khi về, Ả hỏi Hắn:
- Anh muốn làm tình với tôi đúng không?
- Đẹp như cô, dĩ nhiên tôi muốn.
- Thế thì anh trả cho tôi bao nhiêu?
- Cô đâu cần tiền.
- Đúng, nên tôi mới hỏi coi anh có thể trả cho tôi bao nhiêu.
Thấy mặt Hắn có vẻ mơ hồ. Ả nói thêm.
- Thế này nhé, lần sau tôi sẽ hẹn gặp anh tiếp, và nếu như anh làm tôi thấy anh thú vị, tôi sẽ ngủ cùng anh.
…