P
Phoebe
Guest
Thư Gửi Người Bạn Láng Giềng - Trung Quốc
Này anh bạn láng giềng, chung biên giới
Lãnh thổ anh trải rộng tới chân trời
Dân tộc anh có lắm người tài giỏi
Anh... tự hào như thế, cũng đáng thôi
Đất nước tôi nằm kề bên, bé nhỏ
Nhưng sử xanh đã sẵn đó, hào hùng
Biết bao lần đoàn quân anh sốt vó
Chẳng dám dừng ngoái lại ở sau lưng
(Chuyện xấu hổ xưa anh... quên rồi chắc
Để bây giờ tôi phải nhắc anh nghe)
Sóng Bạch Đằng còn vang lời gió hát
Và lẫy lừng ông Gióng quất roi tre
Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương vẫn đó
Oai linh còn trong cọng cỏ, ngọn rau
Vua Lê Lợi, anh em nhà Nguyễn nữa
Thật tuyệt vời như thần thoại, chiêm bao
Này anh bạn láng giềng, anh có biết
Đất nước tôi nhuộm đỏ huyết ông cha
Tôi, sẽ chẳng nhìn anh mà kinh khiếp
Với hình thù anh kỳ dị... biến ra
Một ngàn năm, anh không đồng hóa được
Dân tộc tôi mãi mãi thuộc về tôi
Những người Việt với tấm lòng yêu nước
Bước xăm lăng anh thất bại tơi bời
Này anh bạn láng giềng, sao anh chẳng
Vâng theo lời của Khổng, Mạnh xa xưa
Chân đạp đất, đầu đội trời, đứng thẳng
Xứng danh người quân tử, ghét hơn thua...
Dân tộc tôi, tính vị tha vốn có
Hãy hồi đầu và tỉnh ngộ mau ra
Đừng dòm ngó biên cương và lãnh thổ
Đừng nhắm vào Trường Sa với Hoàng Sa
Này anh bạn láng giềng thư tôi viết
Chẳng riêng tôi, là tâm huyết Việt Nam
Cờ lồng lộng bay trên vòm trời biếc
Cả dân tôi chung tiếng thét "Kết Đoàn!"
12212007
Trần Tường Vi
Này anh bạn láng giềng, chung biên giới
Lãnh thổ anh trải rộng tới chân trời
Dân tộc anh có lắm người tài giỏi
Anh... tự hào như thế, cũng đáng thôi
Đất nước tôi nằm kề bên, bé nhỏ
Nhưng sử xanh đã sẵn đó, hào hùng
Biết bao lần đoàn quân anh sốt vó
Chẳng dám dừng ngoái lại ở sau lưng
(Chuyện xấu hổ xưa anh... quên rồi chắc
Để bây giờ tôi phải nhắc anh nghe)
Sóng Bạch Đằng còn vang lời gió hát
Và lẫy lừng ông Gióng quất roi tre
Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương vẫn đó
Oai linh còn trong cọng cỏ, ngọn rau
Vua Lê Lợi, anh em nhà Nguyễn nữa
Thật tuyệt vời như thần thoại, chiêm bao
Này anh bạn láng giềng, anh có biết
Đất nước tôi nhuộm đỏ huyết ông cha
Tôi, sẽ chẳng nhìn anh mà kinh khiếp
Với hình thù anh kỳ dị... biến ra
Một ngàn năm, anh không đồng hóa được
Dân tộc tôi mãi mãi thuộc về tôi
Những người Việt với tấm lòng yêu nước
Bước xăm lăng anh thất bại tơi bời
Này anh bạn láng giềng, sao anh chẳng
Vâng theo lời của Khổng, Mạnh xa xưa
Chân đạp đất, đầu đội trời, đứng thẳng
Xứng danh người quân tử, ghét hơn thua...
Dân tộc tôi, tính vị tha vốn có
Hãy hồi đầu và tỉnh ngộ mau ra
Đừng dòm ngó biên cương và lãnh thổ
Đừng nhắm vào Trường Sa với Hoàng Sa
Này anh bạn láng giềng thư tôi viết
Chẳng riêng tôi, là tâm huyết Việt Nam
Cờ lồng lộng bay trên vòm trời biếc
Cả dân tôi chung tiếng thét "Kết Đoàn!"
12212007
Trần Tường Vi